Sau khi hai nam thần kết hôn – Phiên ngoại 8

Edit + Beta: Alice G. tại monalicebebe.com

Chương 107. Phiên ngoại tám

Lộ Ngôn Chi có mời thầy dạy diễn xuất riêng cho Lâm Kỳ Vũ, nhưng hai người phân tích kịch bản là một chuyện, chủ ý của đạo diễn và biên kịch lại là một chuyện khác, có khả năng sẽ không thích hợp.

Bây giờ Văn Dữ tới giảng kịch bản cho cậu, quả thật cầu còn không được, Văn Dữ vẫn luôn ở trong đoàn, lại có kinh nghiệm, hiển nhiên sẽ thấu hiểu kịch bản hơn cậu nhiều.

Văn Dữ tuy là nhận sự ủy thác từ Lộ Ngôn Chi nên mới tới, nhưng từ đầu tới đuôi rất chi là nghiêm túc. Lâm Kỳ Vũ phát hiện lí do tại sao Văn Dữ có thể trở thành bạn bè với Lộ Ngôn Chi, chính là vì hai người ở một phương diện nào đó rất giống nhau. Cậu đã từng thấy cách cư xử của Văn Dữ với Diệp Diễm Thanh, khác với khi anh ta đối xử với mình, đồng dạng, Lộ Ngôn Chi cư xử với cậu cũng khác với người ngoài. Sự đãi ngộ này chỉ có những người nào thân thiết mới có thôi.

Lâm Kỳ Vũ mới biết Văn Dữ dạo gần đây, và hai người cũng không thân thuộc gì cho lắm, cho nên vẫn còn giữ khoảng cách. Mà điều này lại làm cậu an tâm, người có tính cách này thường sẽ không ong bướm bên ngoài, có thể yên tâm.

Lâm Kỳ Vũ trang điểm và thay phục trang xong hết rồi, bắt đầu vào chỗ chuẩn bị quay.

Đạo diễn Quách biết sáng hôm nay Văn Dữ đã dạy diễn xuất nên ông hài lòng lắm, hiếm khi Văn Dữ kiên nhẫn hướng dẫn, thế nên ông không chần chờ nữa, mà trực tiếp bắt đầu quay, có chỗ nào không tốt thì ông sẽ chỉ dạy thêm.

Đánh bản, chính thức bắt đầu quay.

Nắng sớm nhẹ nhàng, Hạ Luân theo tiểu thái giám tiến vào cung.

Tiểu thái giám cong người, đầy vẻ nịnh nọt, cung kính nói với Hạ Luân: “Công tử tới sớm, hãy chờ trong điện một lát, bệ hạ còn chưa hạ triều.”

Hạ Luân gật đầu, cẩn thận nói: “Làm phiền công công.”

“Không dám không dám, là bổn phận của nô tài.”

Bước chân của hai người không nhanh không chậm, Hạ Luân nghiêm túc, có cốt cách của người đọc sách, nhưng đôi mắt vẫn luôn nhìn xung quanh, bán đứng hưng phấn và kích động trong lòng hắn —— lần đầu tiên tới hoàng cung ai mà chẳng kích động.

Đạo diễn Quách gật đầu qua máy theo dõi, trường quay yên tĩnh như tờ.

“Công công, sao càng đi càng hoang vắng thế này?” Hạ Luân hỏi, đây là kết luận sau khi quan sát khắp nơi của hắn.

Tiểu thái giám cũng hạ giọng nói: “Công tử có điều không biết, nơi đây là hậu cung, mà hoàng thượng vẫn luôn không tuyển phi, nên không có nhiều người hầu hạ.”

Hạ Luân căng thẳng, vội nói: “Là tại hạ lỗ mãng.” Dứt lời, đôi tay trộm chà xát hai bên hông, tựa hồ không chà hết vết ướt át trên đôi tay. Bệ hạ ba tháng trước giải tán hậu cung, chỉ để lại một câu “Nhất sinh nhất thế nhất song nhân”. Việc này làm quan thần trong cung dị nghị nhiều ngày liền, sau đó thuế má cũng được miễn giảm, còn bá tánh cho là hậu cung bị bãi bỏ, chi tiêu bị giảm bớt, nên bắt đầu ca ngợi hành động này của hoàng đế. Hắn biết rõ nguyên nhân dẫn đến sự bãi bỏ đó, nhưng hắn không dám hỏi, một dân thường như hắn mà hỏi thì sẽ phạm húy.

“Cut! Qua!” Đạo diễn Quách hô.

Lâm Kỳ Vũ tức khắc thở dài nhẹ nhõm một hơi, cậu đã nghĩ tới vô số lần diễn trong đầu, nhưng khi thật sự bắt đầu quay, cậu mới phát hiện nó không hề dễ dàng như trong tưởng tượng của mình tí nào.

Đạo diễn Quách cười nói: “Bổ sung quay cận cảnh, ánh mắt và động tác tay vừa rồi rất đúng, làm lại lần nữa.”

Một ánh mắt, một động tác là đã khắc họa được nhân vật Hạ Luân có cốt cách, dù xuất thân không cao, nhưng vẫn khảng khái. Lâm Kỳ Vũ quay rất nhuần nhuyễn làm đạo diễn Quách rất cao hứng. Chẳng ai hy vọng diễn viên mới quay một lần là qua cả, mà qua đoạn diễn vừa rồi là thấy Lâm Kỳ Vũ có năng khiếu đó chứ.

Qua được cảnh quay đầu tiên, Lâm Kỳ Vũ không còn hồi hộp nữa, chuẩn bị cho cảnh quay kế tiếp.

Văn Dữ vừa rồi còn nhìn chằm chằm không biết đã rời đi khi nào, chắc là đi trang điểm.

Mười giờ hơn, đến lúc Lâm Kỳ Vũ phối diễn với Văn Dữ, thì Lâm Kỳ Vũ đã hoàn toàn tiến vào trạng thái.

Cảnh quay này là lần đầu tiên Hạ Luân gặp Vua Cảnh Quy.

Văn Dữ, Lâm Kỳ Vũ và Khương Thiên Niên đã thử diễn trước một lần, đạo diễn Quách nhắc nhở Văn Dữ: “Thu liễm, đừng áp diễn, Kỳ Vũ sẽ không tiếp được đâu.”

“Cháu sẽ cố gắng.” Chuyện này rất thường thấy, cảnh quay có cả tân binh và tiền bối, nếu tiền bối không thu liễm một chút, thì tân binh sẽ không nhanh nhạy tiếp diễn được, nếu để người xem nhận ra thì sẽ càng xấu hổ.

Khương Thiên Niên ghé qua nói với Lâm Kỳ Vũ: “Lát nữa anh đừng căng thẳng là được, không tiếp diễn được là chuyện thường thấy, tôi thường xuyên bị thầy Văn dắt mũi đấy.”

Đóng phim với nhau một thời gian dài, Khương Thiên Niên đã quen thân với Văn Dữ hơn, với lại Văn Dữ muốn giúp hắn giật dây vào Tinh Lộ, chứng tỏ Văn Dữ không phải là người kiêu ngạo, chỉ cần hắn nghiêm túc diễn xuất, thì không có chuyện gì khác xảy ra.

Lâm Kỳ Vũ vui vẻ, trước kia cậu tới đây thăm ban đã gặp qua Khương Thiên Niên, bây giờ lại tiếp xúc, không biết có phải duyên số thành diễn viên cùng đoàn hay không, dù sao vẫn cảm thấy thân thiết hơn.

Văn Dữ mặc kệ họ nói gì, đang tự cảm thán, nếu Diệp Diễm Thanh thích diễn xuất thì tốt rồi, hắn khẳng định sẽ tự mình dạy dỗ, bảo đảm sẽ dạy hắn đến nơi đến chốn luôn.

Dù sao cũng không hy vọng sẽ được tiếp diễn với Văn Dữ, nên Lâm Kỳ Vũ thả lỏng hẳn ra, cân nhắc chỉ cần phát huy như bình thường là được.

Trường quay chuẩn bị sẵn sàng cho cảnh quay kế tiếp.

“Thảo dân Hạ Luân, khấu kiến bệ hạ.” Hạ Luân quỳ xuống đất hành lễ.

“Đứng lên đi.” Cảnh Quy Đế còn mặc triều phục, giọng nói đầy lười biếng, không biết có phải mệt mỏi hay không.

“Tạ bệ hạ.” Hạ Luân đứng dậy, cung kính đứng dưới long án, gật đầu không nói.

Vua Cảnh Quy nhìn hắn, ánh mắt có chút tán thưởng: “Ngươi là biểu đệ, không cần khách khí, nơi này không có người ngoài, ngẩng đầu lên nói chuyện với cô.”

Vua Cảnh Quy tuy nói không cần khách khí, nhưng ngữ khí lại thiếu đi sự thân thiết.

“Vâng ạ.” Hạ Luân ngẩng đầu, sau đó ngây ngẩn cả người, trong ánh mắt cũng thêm vài phần khó tin cùng hoảng loạn, bởi vì hắn thấy Tô Ngạn đứng ở cạnh Vua Cảnh Quy Đế, lớn lên cực kỳ giống anh họ của mình.

Vua Cảnh Quy nhìn hắn, làm như không phát hiện ra ánh mắt của hắn, “Ngươi không giống với người kia.”

Hạ Luân lấy lại tinh thần, vội cúi đầu, không cho Vua Cảnh Quy nhìn ra tâm tình không ổn của mình, bàn tay giấu ở trong tay áo nắm thành quyền —— hắn không biết người kia là ai, nhưng có thể ra ra vào vào với Vua Cảnh Quy khẳng định không bình thường.

“Người dùng thiện chưa?” Vua Cảnh Quy hỏi.

“Thảo dân…… Dùng qua.” Hạ Luân run giọng, tâm tình của hắn lúc này rất phức tạp, không thể để Vua Cảnh Quy phát hiện.

Cảnh Quy Đế gật gật đầu: “Vậy để họ đưa ngươi xuống trước, cô cùng A Mịch phải dùng thiện.”

Hạ Luân đanh mặt, cổ đỏ ửng cả lên, hai chữ “A Mịch” đó làm hắn xác định được người kia là thế than của anh họ mình: “Dạ, thảo dân cáo lui.”

Không đợi Hạ Luân lui ra, Cảnh Quy Đế dắt tay Tô Ngạn tay rời đi.

Tô Ngạn quay đầu lại nhìn Hạ Luân một cái, ánh mắt sạch sẽ có chút nhút nhát.

“Cut!” Đạo diễn Quách cười nói, “Tố lắm, qua.”

Vốn dĩ cậu cho rằng hôm nay sẽ gặp nhiều khó khăn lắm, ai dè dễ qua như vậy, làm Lâm Kỳ Vũ cảm thấy vận khí của mình thật tốt quá, ít ra bữa nay nhập diễn khá nhanh, hơn nữa đúng là Văn Dữ không gây áp lực gì cả, diễn thật sự tùy ý.

Mà người làm cậu khá kinh ngạc chính là Khương Thiên Niên. Một cái ngoái đầu nhìn lại lúc nãy đã trực tiếp thể hiện tâm tình của nhân vật rồi, quả là một diễn viên lợi hại mà, khó trách sao Văn Dữ muốn kéo anh ta về Tinh Lộ.

“Được rồi, mọi người nghỉ trưa đi, đúng hai giờ chiều mình quay tiếp.” Đạo diễn Quách nói.

Mọi người dừng làm việc, Văn Dữ và Khương Thiên Niên không cần tháo trang sức vì buổi chiều còn muốn quay tiếp. Lâm Kỳ Vũ thì đã quay xong cảnh bữa nay, lười trở về khách sạn, muốn ở đây xem bọn họ quay phim, thuận tiện giải quyết cơm trưa và cơm tối ở trường quay luôn, không cần trợ lý chạy qua chạy lại.

Cơm hộp còn chưa đưa đến, nên Lâm Kỳ Vũ chuẩn bị đến phòng nghỉ chờ, đang muốn tìm trợ lý cùng đi qua đó, thì thấy trợ lý cau mày chạy về hướng mình.

“Anh Lâm ơi, Trâu Hứa Quân tới.” Trợ lý sắc mặt không tốt, rõ ràng không vui vẻ gì, thậm chí còn không thèm che giấu.

“Anh ta tới làm gì?” Lâm Kỳ Vũ rất kinh ngạc. Trâu Hứa Quân chẳng chào hỏi trước, với lại chuyện Weibo lần trước, hẳn là Trâu Hứa Quân sẽ không tới tìm cậu mới đúng chứ.

Trợ lý sừng sộ nói: “Nói là tới đây thăm ban, em gọi bảo vệ ngăn cản rồi, nhưng trường quay nhiều người nhiều mắt, làm lớn chuyện sẽ gây bất lợi cho anh, nên tạm thời kéo dài chút thời gian; bọn họ cũng không hẹn trước gì hết, chắc chắc có mờ ám gì rồi.”

Chính xác, bình thường tới thăm ban sẽ chào hỏi trước, cho dù có muốn tạo bất ngờ, thì ít nhất cũng sẽ liên lạc với nhân viên trường quay trước. Rõ ràng bây giờ Trâu Hứa Quân đột nhiên tới đây, không thèm hỏi cũng biết, hắn sợ mình sẽ không hẹn gặp được, cho rằng trường quay phim điện ảnh dễ ra vào, nên trực tiếp tới đây, không sợ cậu không nể mặt mà làm càng.

“Trâu Hứa Quân dạo gần đây thế nào? Có tin tức gì không?” Lâm Kỳ Vũ mang theo trợ lý đến xin ý kiến đạo diễn Quách. Chuyện này đúng là phải xin phép đạo diễn và nhà sản xuất trước, thăm ban sẽ liên quan đến vấn đề bảo mật, Trâu Hứa Quân có chủ ý gì thì kệ hắn, cậu vẫn phải báo cho người bên đây biết.

Trợ lý nhanh chóng nói: “Không nghe nói có công tác, quay xong show thực tế kia bị ngã ngựa rất nhanh. Từ sau khi bị anh công khai vả mặt thì yên ắng khá lâu.”

Lâm Kỳ Vũ hiểu rõ, đoán là hắn ta không có công tác nên muốn tới đây tìm cậu để hám fame một phen. Lâm Kỳ Vũ cảm thấy Trâu Hứa Quân là một người hồ đồ, Weibo lần trước cậu đã phân rõ giới hạn rồi, mà giờ Trâu Hứa Quân còn dám tới, chẳng khác gì hết đưa má trái rồi tới má phải cho người ta đánh hay sao?

“Kỳ Vũ!” Không đợi Lâm Kỳ Vũ tìm được bọn người đạo diễn Quách, Trâu Hứa Quân đã phóng nhanh bước chân tới đây, không những có trợ lý mà còn có thêm vài vị phóng viên nữa.

Lâm Kỳ Vũ thầm mắng chửi mười đời tổ tông nhà anh ta. Nếu Trâu Hứa Quân chỉ mang theo trợ lý lại đây, thì cậu còn chống đỡ được một chút, nhiều nhất là bị trợ lý chụp trộm mấy tấm ảnh, đăng tin Trâu Hứa Quân tới thăm ban, làm người không rõ chân tướng nghĩ rằng bọn họ đã làm lành, hoặc là phía trước chỉ là hiểu lầm; nhưng bây giờ có cả phóng viên mang theo camera, cậu nóng giận làm tới thì sẽ không tốt chút nào, thậm chí sẽ giúp cho Trâu Hứa Quân kéo một đợt fans thương hại, đến lúc đó fans sẽ đánh nhau nữa đây —— chơi trò chó má thì chẳng ai qua mặt được Trâu Hứa Quân cả.

Vị trí này không cấm phóng viên vào quay, cho nên mặc dù phóng viên cầm camera, cũng sẽ không bị xua đuổi cùng dò hỏi, phỏng chừng Trâu Hứa Quân đã nghiên cứu điểm này rồi.

Trâu Hứa Quân tươi cười nhiệt tình, tựa như người từng giận Lâm Kỳ Vũ không phải là hắn, cười nói: “Anh tới đây thăm cậu nè, bất ngờ không?”

Lâm Kỳ Vũ không tiếp lời, miễn cưỡng cười cho có lệ, Trâu Hứa Quân hỏi cậu “Bất ngờ không”, vậy thì cậu không thể hỏi anh ta tới đây làm gì, để cho Trâu Hứa Quân có cơ hội lấp liếm.

“Thế nào? Hôm nay quay phim có thuận lợi không?” Trâu Hứa Quân nói chuyện rất quen thuộc, cứ như hồi nhóm chưa giải tán vậy, nhưng lúc này lại làm Lâm Kỳ Vũ cảm thấy ghê tởm thôi.

Lâm Kỳ Vũ không trực tiếp trả lời, chỉ hỏi: “Sao lại mang theo phóng viên tới đây vậy?”

Thăm ban hoặc là rất khiêm tốn, căn bản không gửi bản thảo đi, hoặc là gửi bản thảo đi cũng là ekip hai bên đồng thuận đăng cùng bản thảo. Hiếm khi có ai tự tiện mời phóng viên tới lắm, trừ phi là đoàn phim mời tới. Lâm Kỳ Vũ hỏi điều này, có đăng lên mạng sẽ có fans nghi ngờ ngay.

Nụ cười trên mặt Trâu Hứa Quân tức khắc cứng đờ, vội vàng trả lời: “Chẳng phải lần đầu tiên cậu đóng phim sao? Anh tìm mấy phóng viên quen tới để giúp em tuyên truyền đó mà.”

Nói xong Trâu Hứa Quân duỗi tay kéo tay Lâm Kỳ Vũ muốn tạo hình ảnh thân mật.

Lâm Kỳ Vũ không phòng bị, xém chút nữa bị kéo qua thì có một cái tay khác cầm tay Lâm Kỳ Vũ lại.

Lâm Kỳ Vũ hoảng sợ, theo bản năng muốn ném ra, liền nghe được giọng nói quen thuộc nói: “Xin anh đừng kéo tay bạn trai của tôi, đây không phải là chuyện anh nên làm.”

Lâm Kỳ Vũ kinh ngạc quay đầu, thấy ngay Lộ Ngôn Chi không biết đã tới đây từ khi nào.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s