Đương nhiên, đối với phương diện này Trương Tư Nghị tương đối trì độn khi đó
còn không biết.
Sau khi Cố Tiêu chỉ ra em gái Hương
Cảng thích cậu, Trương Tư Nghị không được tự nhiên, mấy ngày sau nếu thấy đối
phương cậu liền muốn tránh.
Vì giải tỏa khúc mắc, em gái Hương
Cảng mở party Halloween, mời các bạn học có quan hệ không tồi trong học viện
tham gia, bao gồm Cố Tiêu cùng Trương Tư Nghị.
Ở buổi party, Trương Tư Nghị mới hậu
tri hậu giác phát hiện, chính mình cùng Cố Tiêu sớm đã là một đôi đồng tính nổi
tiếng Đại học A.
Bởi vì diện mạo hai người đều tương
đối xuất chúng, hành vi cử chỉ lại không quá lố lăng, tạo ấn tượng tốt cho
người qua đường.
Mấu chốt là, Cố Tiêu cùng Trương Tư Nghị cũng không có ở nơi công cộng làm hành
động gì khác người, nhưng hai người bọn họ khi ở chung vẫn sẽ không tự chủ được
mà tản mát ra không khí ngọt ngào, hai người ôn nhu lưu luyến tình yêu giống
như tự nhiên tỏa ra hormone cảm nhiễm đồng học bên cạnh, người khác không chú ý
cặp đôi này cũng khó.
“Các bạn trong tưởng tượng của tôi về tụi gay thật khác nhau, tôi tưởng rằng
gay đều là như Marvin vậy.” Người bạn đến từ Tây Ban Nha nói.
Marvin là tiểu gay đến từ Malaysia,
nguyên là làm thiết kế nội thất, hiện tại chuyển qua kiến trúc, năng lực cũng
phi thường xuất sắc, ngôn hành cử chỉ của hắn hơi có chút nữ tính, đối chính
mình tính hướng cũng không che lấp, tính cách phi thường dễ chịu.
Em gái Hương Cảng cầm chai rượu vang
đỏ tới cười nói: “Các bạn đang nói về Marvin? Cậu ấy cũng rất đáng yêu, rất
giống con gái…… Bất quá tôi càng thích loại hình như ‘Trương’ hơn, hì hì!!! ” cô
nàng vừa nói vừa đá lông nheo với Trương Tư Nghị, làm cậu buồn nôn đến nổi da
gà.
Mọi người kể chuyện mình đã từng
trải qua, cũng bát quái chuyện tình yêu của Trương Tư Nghị và Cố Tiêu, bọn họ
hâm mộ không thôi khi thấy hai người có thể vượt qua trở ngại cùng nhau nắm tay
đồng hành, đây rốt cuộc là chuyện may mắn.
Lần party này qua đi, Trương Tư Nghị
cũng chậm rãi thích ứng và hưởng thụ cùng Cố Tiêu công khai quan hệ.
Đối với bọn họ mà nói, không khinh
bỉ, cũng không cần cố tình chú ý, dùng ánh mắt đối đãi người bình thường nhìn
bọn họ chính là bao dung cùng tôn trọng tốt nhất. Nói thật, khoan dung trong
khoảng thời gian ngắn ở trong nước là vô pháp thực hiện.
Bởi vì việc học bận rộn, hai người
không có tinh lực lẫn thời gian để chuẩn bị quà, sinh nhật năm nay của Trương
Tư Nghị Cố Tiêu chỉ tặng một bức tranh chữ tự mình vẽ; mà sinh nhật Cố Tiêu
Trương Tư Nghị đưa chính là mô hình phòng làm việc chính mình làm.
Một năm học ở Anh Quốc có ba kỳ nghỉ,
trừ bỏ nghỉ hè còn có lễ Giáng Sinh cùng lễ Phục sinh, hai cái lễ sau giống
nhau chỉ nghỉ được ba tuần.
Bởi vì kỳ nghỉ thời gian ngắn, bọn
họ không về nước, mà là lựa chọn du ngoạn ở Anh quốc cùng quốc gia lân cận.
Làm kiến trúc sư, tự do đi khắp nơi, tự mình cảm thụ kiến trúc của thế giới cũng là quá trình học tập rất quan trọng. Trong lúc học khoa chính quy Trương Tư Nghị cùng Phó Tín Huy đi qua không ít địa phương, Cố Tiêu tựa hồ đối với việc này canh cánh trong lòng, một lần vào buổi tối nào đó anh cùng Trương Tư Nghị xxx liền bá đạo tuyên bố muốn đem ký ức du lịch của cậu với Phó Tín Huy xóa bỏ, làm Trương Tư Nghị hạn hán lời —— cậu trả nợ bằng nước Nông Phu Sơn Tuyền cho Phó Tín Huy được không! (= “ =)
Cùng Cố Tiêu đi du lịch cảm giác không giống nhau.
Trước kia Trương Tư Nghị cùng Phó
Tín Huy đi du lịch, hai người chỉ lo ăn nhậu chơi bời. Nhưng đi chơi với Cố
Tiêu, bọn họ mỗi lần đi ra ngoài đều là nghiên cứu hiện trường, trước tiên vận
dụng kiến thức mình đã học được xem xét kế hoạch quy hoạch thành phố cùng tư
liệu kiến trúc.
Chuyện này nếu là trước kia Trương
Tư Nghị khẳng định kêu khổ không ngừng, nhưng hiện tại, cậu cũng không hiểu
được mình là bị Cố Tiêu đồng hóa hay là chính mình thông suốt, thế nhưng đối với
việc này rất là thích thú!
Mỗi khi đến chỗ mới, cậu đều sẽ hưng
phấn mà túm Cố Tiêu một hồi bạo hành, chụp ảnh, cũng sẽ chậm rãi ở trước mặt Cố
Tiêu khoe kiến thức, tư tưởng ngang nhau cùng nhau đàm luận là một loại tinh
thần hưởng thụ, khác xa so với ăn nhậu chơi bời hay ở khách sạn năm sao làm cho
người ta sinh ra cảm giác sung sướng.
Vì không còn trở ngại về tính hướng
của mình, Trương Tư Nghị trưởng thành rất nhanh, chẳng những làm thiết kế hay viết
luận văn tư tưởng tuôn trào như suối, mà ngày thường lời nói cử chỉ đều có
chiều sâu cùng tự tin.
Nhiếp ảnh gia phong cảnh Ansel Adam[1]
từng nói: “Chúng ta không chỉ dùng camera để chụp ảnh, chúng ta dùng hình ảnh
để tạo nên câu chuyện tình yêu của mình, cũng như điện ảnh, cũng như âm nhạc.”
Làm kiến trúc sư cũng như vậy,
Trương Tư Nghị hòa mình vào thiết kế, hòa mình vào những trang sách, cho nên
khi đi đến những vùng đất mới, cậu vừa được xem cảnh đẹp vừa được chia sẻ niềm
vui với Cố Tiêu.
Nghỉ hè có ba tháng cho nên hai
người tranh thủ dành nửa số thời gian về nước thăm cha mẹ hai bên, cũng không thông
báo cho nhiều người biết rồi lại chạy về Luân Đôn.
Bởi vì chương trình học của Cố Tiêu
chỉ dài 16 tháng, đến mấy tháng cuối anh chỉ cần làm một bài luận văn là có thể
tốt nghiệp, anh liền nhờ vị học trưởng kia liên hệ công việc cho mình.
Trương Tư Nghị còn khờ dại nghĩ chờ mình
lớn mạnh sẽ nuôi Cố Tiêu, nhưng hiện thực thì không như ý muốn, lúc này mới một
năm trôi qua, Cố Tiêu bắt đầu kiếm tiền, mà cậu vẫn như cũ được người ta bao
dưỡng.
Văn phòng thì ở đầu khác của thành phố, nhưng vì để thuận lợi cho Trương Tư Nghị đi học, nên Cố Tiêu cũng không có chuyển nhà mà là lựa chọn dùng tàu điện ngầm để đi làm.
Thành phố khác nhau nhưng sinh hoạt cùng nhau, có Cố Tiêu ở bên cạnh, Trương Tư
Nghị cảm giác nơi này cùng Hải Thành tựa hồ cũng không có cái gì khác nhau, chỉ
là bữa sáng biến thành bánh mì nướng cùng thịt xông khói và trứng chiên, bữa
tối biến thành mì Ý hoặc pizza.
Trải qua hai năm học tập, Trương Tư
Nghị cuối cùng lấy được bằng tốt nghiệp thạc sĩ part 2 ở Đại học A, đồng thời nhờ
vào đề cương luận văn xuất sắc nên nhận được cành olive từ các văn phòng kiến
trúc nổi tiếng ở Anh Quốc, trong đó bao gồm Richard Rogers Partners (văn phòng Richard
· Rogers), TFP Farrells (công ty thiết kế) cùng văn phòng F nơi Ngu Nhụy đang
làm việc.
Có thực lực thì đường thành công
càng mở rộng, lúc trước ai mà được nhận vào làm ở văn phòng F sẽ nhận được hâm
mộ cũng như ghen tị từ mọi người, xem ra trường hợp của Trương Tư Nghị hiện giờ
cũng giống như vậy, cậu thậm chí nghi ngờ chính bản thân mình rối rắm cái gì
khi gặp Tiết Văn Chương hai năm về trước.
Mới đầu Trương Tư Nghị muốn trực
tiếp đi đến nhờ cậy Cố Tiêu, nhưng Cố Tiêu nói, lấy thực lực hiện tại của cậu
thì anh không còn gì để truyền dạy cho, cậu nên đi làm tiếp xúc với công ty
khác, chỉ cần hai người ở cùng thành phố, buổi tối có thể cùng nhau ăn cơm và
ngủ thì thế nào cũng được.
Trương Tư Nghị vừa nghe cũng cảm thấy có đạo lý, mình cũng không thể giống gà con mãi mãi theo mông gà mái Cố Tiêu tìm kiếm che chở.
Ba văn phòng có danh tiếng tốt đều
mời cậu về làm việc, trừ bỏ văn phòng TFP Farrells ở Scotland không đáng suy
xét, chọn một trong hai văn phòng còn lại đều giúp ích cho lý lịch sau này của
Trương Tư Nghị, cũng có thể giúp cho con đường sự nghiệp của cậu thăng tiến.
Bởi vì Trương Tư Nghị khoe các
offers mình nhận được trên Facebook, rất nhiều bạn học cũ vào chúc mừng, Ngu
Nhụy thấy được mời cậu ăn bữa cơm hoan nghênh cậu sắp thành đồng nghiệp của
mình.
Trương Tư Nghị cũng thực tâm động nha,
sân bay mới khánh thành ở Hongkong, tòa nhà chọc trời ở Đông Kinh cùng không ít
hạng mục nổi danh toàn cầu đều từ văn phòng F, cũng có thể bởi vì Ngu Nhụy, cậu
có chút chùn bước với văn phòng F.
Ở Luân Đôn hai năm, Ngu Nhụy không ngừng mời cậu ra ngoài ăn cơm, Trương Tư Nghị ngẫm lại, hai người đã từng là bạn học, cự tuyệt con gái người ta hoài cũng không lịch sự, cậu cũng có thể dùng cơ hội này hỏi Ngu Nhụy một ít thông tin về văn phòng F, nếu cảm giác không tốt lắm thì cậu cũng không cần phải lay động.
Tính toán nhỏ này Trương Tư Nghị không nói cho Cố Tiêu biết, cậu chỉ gọi báo
cho anh biết liền hẹn ngày gặp mặt.
Ngu Nhụy hẹn cậu tại một quán trà,
lần này gặp mặt, Trương Tư Nghị giật mình không nhỏ.
Do công việc Ngu Nhụy cũng thành
thục nội liễm rất nhiều, trong nháy mắt, Trương Tư Nghị bị mê hoặc bởi vẻ ngoài
của đối phương, cậu hoài nghi chính mình đã hiểu lầm cô nàng.
Trương Tư Nghị điều chỉnh tốt tâm tình,
tận lực lấy thái độ bình thản đối đãi bạn học ngồi trước mặt.
Hai người hàn huyên một hồi, Ngu
Nhụy hiển nhiên phát hiện ngón tay trái đeo nhẫn của Trương Tư Nghị, kinh ngạc
nói: “Cậu kết hôn rồi hả?”
Trương Tư Nghị không muốn nói cho
Ngu Nhụy tính hướng của mình, liền nói: “Chỉ là tín vật đính ước.”
Ngu Nhụy hỏi tiếp: “Bạn gái của cậu
vẫn ở trong nước hay là ở đây?”
Trương Tư Nghị uống ngụm trà, nói:
“Ở chỗ này, đi cùng tớ tới đây.”
Ngu Nhụy cười cười: “Từ lúc cậu tới
Luân Đôn, tớ hẹn gặp cậu mấy lần đều bị từ chối, có phải hay không bạn gái cậu
không cho cậu tới gặp mình?”
Trương Tư Nghị có chút không rõ: “Hả?” Cái gì chứ, rõ ràng là chính cậu không
nghĩ tới…… Đương nhiên, Trương Tư Nghị không thể nói trắng ra như vậy được.
(=_=)
Ngu Nhụy rũ mắt nói: “Tớ biết, nhân
duyên của tớ không tốt, mọi người đều đề phòng tớ.”
Trương Tư Nghị: “……”
Thì ra cô nàng này đã biết? Trương Tư Nghị có chút tò mò, một khi đã như vậy Ngu Nhụy vì cái gì còn phải làm loại chuyện này?
Ngu Nhụy tựa hồ nhìn ra nghi hoặc của Trương
Tư Nghị, chủ động rót ly trà cho cậu, nói: “Kỳ thật, các cậu cảm thấy tớ làm
việc không từ thủ đoạn, tớ ngược lại cảm thấy các cậu quá ngây thơ.”
Trương Tư Nghị cũng không
biết nên nói cái gì, đại đa số thông tin về Ngu Nhụy cậu chỉ biết qua bạn bè.
Hiện tại chính chủ ở trước
mắt, hai người nói chuyện không khí cũng có vẻ rất vui vẻ, Trương Tư Nghị nhịn
không được muốn xác nhận một phen: “Tớ nghe bọn họ nói, cậu tìm bạn trai làm
thiết kế, lợi dụng xong rồi chia tay, có thật vậy không?”
Ngu Nhụy trả lời: “Là sự
thật.”
Trương Tư Nghị không nghĩ
tới Ngu Nhụy sẽ thẳng thắn thành khẩn như vậy, nhất thời ngây ngẩn cả người.
Ngu Nhụy cười nói: “Cậu cho
rằng bọn họ không biết tớ là người như thế nào sao? Bọn họ đều biết, còn là cam
tâm tình nguyện ở bên cạnh tớ, giúp tớ làm thiết kế, cậu nghĩ vì cái gì?”
Khóe miện Trương Tư Nghị run
rẩy, cậu làm sao mà biết!
Ngu Nhụy cười nói: “Bởi vì
bọn họ ngốc, bọn họ muốn ở bên cạnh tớ, chẳng lẽ không muốn gì từ tớ? Loại sự
tình này vốn dĩ là người cho kẻ nhận…… Cậu cảm thấy tớ sai rồi sao? Ha ha, tớ
không cảm thấy tớ làm sai chuyện gì. Từ nhỏ có người nói cho tớ biết, xã hội
này không công bằng với con gái, cho nên bọn con gái chúng tớ phải lợi dụng vốn
tự có của bản thân, nếu tớ không có năng lực sao có thể ở văn phòng F đục nước
béo cò đến ngày hôm nay?”
Trương Tư Nghị: “……”
Suy nghĩ của Ngu Nhụy làm Trương
Tư Nghị không dám gật bừa, cậu cảm thấy có chỗ nào không thích hợp nhưng không
biết là từ đâu.
Đúng lúc này, Ngu Nhụy
giương mắt nhìn nhìn cậu, cười nói: “Cậu không giống bọn họ, Trương Tư Nghị, cậu
là người thông minh không cắn câu của tớ.”
Trương Tư Nghị thầm nghĩ, cậu
không phải thông minh, cậu là được các bạn cho biết trước. (=_=)
Ngu Nhụy khẽ thở dài, cũng không biết là cảm thán hay là tán thưởng nói: “Có thể tìm được bạn trai như cậu thì người đó rất may mắn.”
Nghe một câu như thế, Trương Tư Nghị đột nhiên
minh bạch vấn đề là ở nơi nào.
Cuộc sống không phải trò
chơi chốn thâm cung, Ngu Nhụy sai ở chỗ nghĩ mọi người cũng giống như cô ấy,
tính kế hết người này đến người kia, cô nàng có thể lợi dụng người này tính kế
người kia để giúp mình nổi bật, nhưng cô ấy không nghĩ tới, có rất nhiều thứ
không thể dùng nó để đánh đổi, ví dụ như tình bạn, tình yêu, cùng với cảm giác
thỏa mãn khi đạt được mục tiêu do chính mình đề ra.
Con gái có thể như Tô
Nguyên, như Tất Nhạc Nhạc, như em gái Hương Cảng bạn học của Trương Tư Nghị ở Đại
học A, các nàng đối đãi sinh hoạt, công tác đều thực chân thành, chủ động tiến
tới, đạt được sự tôn trọng của mọi người trong lĩnh vực của mình, tất cả đều
không phải vì công bằng mà không từ thủ đoạn.
Trương Tư Nghị tin tưởng, người như Ngu Nhụy
nơi nơi đều có, cậu chỉ là gặp phải một người, cũng không cần quơ đũa cả nắm.
Vì không cùng chung chí
hướng với ‘đồng nghiệp mới’, cũng vì duy trì tình nghĩa bạn bè với bạn học nông
cạn này, Trương Tư Nghị cuối cùng vẫn là từ chối cơ hội làm việc với văn phòng
F.
[1] Ông sinh năm 1902, nổi tiếng với những bức ảnh chụp phong cảnh phong cách trắng đen.