Phiên ngoại 2

        
Đàn anh kia chấn động, trừng mắt như là nhìn thấy động vật khan hiếm, vài giây sau mới tìm được giọng nói, nói năng lộn xộn: “Hai người các cậu là, ha ha, nguyên lai là như thế này……” Ảnh tựa hồ sợ nói ra xấu hổ, muốn nói lại thôi, phản ứng rốt cuộc không bình tĩnh bằng anh trai Anh Quốc kia, nhưng trên mặt cũng không có toát ra không hiểu biểu tình, ngược lại lắc đầu cảm khái nói, “Hèn chi anh thấy lạ là năm đó có nhiều mỹ nữ theo đuổi em mà em không dao động, còn cho rằng em cao lãnh không để ý người ta.”

Lúc sau lại hào phóng mà nắm tay cùng Trương Tư Nghị, Cố Tiêu cẩn thận giới thiệu bối cảnh lý lịch của cậu.

Biết được Trương Tư Nghị xin tới đại học A học part 2, đàn anh kia hâm mộ không thôi, hắn muốn xin cũng chưa đủ tư cách, lại không muốn một lần nữa ở Anh quốc học kiến trúc khoa chính quy, chú định cùng “đăng kí kiến trúc sư Hoàng Gia” là vô duyên.


“Aiz, không có giấy phép ở lại đây nhiều người lắm, kết quả là đều là vì người khác may áo cưới, anh tính về nước cùng lắm trên lý lịch có thêm hàng chữ công tác ở Anh Quốc vài năm, ngẫm lại thật là không cam lòng.” anh cảm thán một câu, lại đối Cố Tiêu nói, “Cho nên lúc em nói muốn tới nơi này công tác, anh còn khuyên em suy nghĩ cho tốt, công tác thị thực anh có thể giúp em làm, nhưng là địa vị xã hội khẳng định không bằng lúc em làm ở trong nước, bất quá,” anh ấy liếc mắt nhìn Trương Tư Nghị một cái, cười nói, “Không nghĩ tới em còn giữ chiêu thức ấy, chờ người yêu em về sau tốt nghiệp, hai người các em muốn dừng chân ở chỗ này căn bản không thành vấn đề.”

Trương Tư Nghị cảm thấy học trưởng đem sự tình nghĩ quá lạc quan, mặc dù cậu tốt nghiệp part 2, nếu không thể ở Anh quốc tìm được công tác, không có tác phẩm hoàn thành ở địa phương, cũng là không có khả năng thi thành kiến trúc sư Hoàng Gia, cậu lo lắng nói: “Ngày hôm qua bạn học của em nói ở ngành kiến trúc ở Luân Đôn khó tìm được việc làm.”

Học trưởng hỏi: “Bạn học của em tốt nghiệp học vị gì, có sở trường gì đặc biệt?”

Trương Tư Nghị: “Thạc sĩ tốt nghiệp được một năm ở Đại học W, sở trường đặc biệt…… Em cũng không rõ lắm, không nghe nói phương diện kia đặc biệt lợi hại.”

Đàn anh cười nói: “Này còn không phải là ngành sản xuất thị trường bão hòa, cậu ta mới vừa tốt nghiệp, không có công tác kinh nghiệm, lại không có sở trường đặc biệt, có công ty nào nguyện ý bồi dưỡng hắn? Nhưng em và Cố Tiêu không giống nhau, văn phòng thiết kế Anh quốc thường xuyên tiếp hạng mục Trung Quốc, Cố Tiêu có năng lực, có công tác kinh nghiệm, còn có giấy phép, nhân tài vốn là khả ngộ bất khả cầu, có người dẫn tiến tìm công tác thực dễ dàng. Mà em nếu ở Đại học A part 2 thuận lợi tốt nghiệp, có quan hệ của anh và Cố Tiêu, không cần lo lắng có tìm được việc hay không, cho nên hiện tại chỉ lo học tập cho tốt.”

Cố Tiêu an ủi vỗ vỗ lưng cậu, cho cậu nụ cười tự tin, giữa lông mày hai người lộ ra thần thái thong dong làm Trương Tư Nghị nhìn đến xuất thần.

Đúng vậy, kiến trúc giống như là chơi game, cậu cùng Tiết Văn Chương không giống nhau, cậu đã vượt đến ngạch cửa này, có hay không tư cách chơi trò chơi này với cậu mà nói đã không còn là vấn đề, cậu chỉ cần mau chóng lớn mạnh, chuẩn bị trang bị cho tốt, nghênh đón trận chiến sắp tới.


Tưởng tượng như vậy tiếp thêm động lực cho Trương Tư Nghị, chỉ nghĩ chạy nhanh về nhà bắt đầu phấn đấu!

Sau khi chào tạm biệt học trưởng, hai người liền về căn hộ nho nhỏ của mình.

Đại học A có hiệu sách của chính mình, bởi vì khoảng cách gần trường học, không đến mấy ngày Cố Tiêu liền mua một đống sách trở về xem.

Phải biết rằng, ở Anh quốc, sách chuyên ngành chính là “Hàng xa xỉ”, đặc biệt là sách thiết kế đồ họa linh tinh, một quyển hơn mười bảng đến mấy chục bảng, đổi ra tiền nhân dân tệ đều là mấy trăm đồng một quyển.

Trương Tư Nghị lúc trước tiếc tiền nhất là lúc phải mua sách chuyên ngành, đại bộ phận thư viện trường học có sách để cho mượn, thứ hai, hơn nữa vì không có ai đốc thúc cậu mua sách về cũng đọc không hết, ngược lại lãng phí tiền bạc chỉ để trang trí.

Đối với nhà tư bản Cố Tiêu Trương Tư Nghị quả thực muốn quỳ xuống đất kêu ba ba!

Hơn nữa, Cố Tiêu đáng sợ không chỉ là “Mua mua mua”, anh mua trở về chỉ để “Nhìn xem xem”, tựa như người chơi Nhân Dân Tệ còn sẽ hiểu chiến thuật, hiệu suất học tập của anh quả là kinh người. Anh không chỉ xem một mình mà còn bắt Trương Tư Nghị đọc cùng mình.

Trương Tư Nghị trước kia không có bồi dưỡng kĩ năng đọc sách, Cố Tiêu liền đánh dấu mấy chương quan trọng bắt cậu đọc, đọc xong thì hai người cùng nhau thảo luận.

Đến lúc này tính tích cực của Trương Tư Nghị bị kéo theo, cậu từ từ cũng sẽ đi chủ động tìm sách mà đọc.

Sau khi khai giảng, chương trình học thạc sĩ trình độ cao cường ép Trương Tư Nghị không có thời gian để thở, còn may mắn có Cố Tiêu chiếu cố, có khó khăn thì chỉ cần kêu một tiếng, Cố Tiêu có thể giúp cậu hóa giải vấn đề, làm Trương Tư Nghị cảm giác mình học hành ngày càng như con nhà người ta, từng bước từng bước tiến lên.

Khả năng tập trung của Trương Tư Nghị hơi kém, ngày thường cần thiết ngồi ở bàn làm việc trước mới có thể đọc sách vẽ tranh, mà Cố Tiêu là ở nơi nào đều có thể học, nằm bò trên giường, dựa vào ghế, có đôi khi vừa nướng bánh mì còn có thể vừa đọc sách.

Phương thức hiệu suất cao thế này mang cho Trương Tư Nghị cực đại cảm xúc, cậu minh bạch, nguyên lai chính mình không phải thua ở trên vạch xuất phát, mà là thua ở sự chăm chỉ hằng ngày, vì thế, vô tri vô giác cậu cũng thay đổi chịu ảnh hưởng của Cố Tiêu, chậm rãi học tập theo đối phương.

Thiết kế kiến trúc là một chuyên ngành, trừ bỏ yêu cầu học sinh đọc sách có chiều sâu tư tưởng, còn phải đem ý tưởng chuyển hóa thành bản vẽ, thành tác phẩm nghệ thuật 3D, cuối cùng trở thành người sử dụng vật kiến trúc, yêu cầu học sinh phải có thiết kế của riêng mình, động thủ cùng thực tiễn năng lực.

Hai người không học chung chuyên ngành, chương trình học của Cố Tiêu thiên về nghiên cứu dự án, đọc sách thì nhiều mà làm thiết kế thì ít, trái lại Trương Tư Nghị hoàn toàn tương phản, phương hướng chủ yếu của part 2 chính là thiết kế quy hoạch tương đối phức tạp, cho nên Trương Tư Nghị ngày thường nếu không ở nhà, chính là ở phòng thực hành đùa nghịch các loại tài liệu cùng mô hình.

Thí dụ như đem miếng nhôm đặt trong microwave, xem nó sẽ biến thành hình dạng gì; lại thí dụ như lấy một miếng băng gạc tùy tiện sơn sửa làm thành mô hình, vân vân và mây mây… (các bạn đừng chơi dại làm theo nha, cháy nổ như chơi đó)

Nếu nói, ở công ty công tác có quy luật cùng điều lệ phải tuân theo, thì trong trường học thiết kế chính là tự do vẽ đường cho ngựa chạy, chỉ cần bạn muốn không có gì không thể làm.

Nói đến điểm này, Trương Tư Nghị cuối cùng tìm được lợi thế của mình so với Cố Tiêu, tư duy của cậu sáng tạo hơn Cố Tiêu nhiều, tìm ra được nhiều phương pháp cổ quái, đổi một cách dễ nghe khác thì thủ pháp thiết kế của cậu lãng mạn hơn Cố Tiêu.

A Đại part 2 cơ hồ mỗi tháng đều sẽ có một lần presentation lớn, tức là triển lãm thành quả thiết kế của mình, ở trong tổ tiến hành báo cáo thảo luận, lúc đó sẽ có kiến trúc sư thâm niên cùng giáo viên cho lời bình cùng chỉ đạo, sinh viên trong học viện có thời gian cũng có thể đi dự thính.

Thời điểm lúc Trương Tư Nghị lần đầu tiên làm diễn thuyết, Cố Tiêu không nói trước mà đến xem, lặng lẽ ôm cánh tay đứng ở một bên nghe cậu nói.

Trong học viện không chỉ có bọn họ là người Hoa, học thiết kế kiến trúc 5 năm, tổng cộng có thêm ba mươi mấy người Trung Quốc.

Cùng tổ với Trương Tư Nghị là một cô gái người Hongkong, từ buổi tọa đàm lần trước thấy cậu cùng Cố Tiêu, sau đó cô gái này nảy sinh hứng thú với Cố Tiêu.

Bởi vì chuyện này, Trương Tư Nghị rất nhiều lần cố ý khoe khoang ngón tay trái của mình trước mặt cô gái Hongkong này, muốn nhắc nhở nàng thấy rõ chính mình cùng Cố Tiêu mang cùng cặp nhẫn. Hơn nữa cậu cùng Cố Tiêu ngày ngày đi chung với nhau, cậu cảm thấy người trì độn đến đâu đều có thể phát giác cậu cùng Cố Tiêu là một đôi.


Lúc diễn thuyết thấy Cố Tiêu, Trương Tư Nghị vốn là có chút luống cuống lúc mới đầu, sau lại thấy cô em Hongkong tiến đến bên người Cố Tiêu cùng anh nói chuyện, Cố Tiêu còn bị nàng chọc cười rất nhiều lần, cậu tức giận đến ăn giấm chua bậy bạ, không tập trung nghe lời bình từ giáo viên và thầy hướng dẫn.

Lúc cậu xuống dưới, Cố Tiêu thế nhưng còn phê bình cậu nói: “Ngày hôm qua ở trước mặt anh không phải nói chuyện rất tốt sao, hôm nay như thế nào trăm ngàn chỗ hở?”

Trương Tư Nghị nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh còn không biết xấu hổ.”

Cố Tiêu không hiểu ra sao: “Làm sao vậy?”

Trương Tư Nghị không nghĩ là mình ghen, liền nói: “Anh tới sao không nói trước với em, khiến cho em khẩn trương muốn chết.”

Cố Tiêu cười cười: “Muốn nhìn em thì chạy tới, này còn muốn nói sao? Huống chi chúng ta ăn chung ở chung, bộ dáng ăn uống tiêu tiểu thế nào anh đều thấy, có cái gì mà khẩn trương?”

Trương Tư Nghị: “……” (= “ =) kia căn bản không giống nhau được không, đây là diễn thuyết đó, cậu một chút đều không nghĩ ở trước mặt người yêu làm xấu mặt mình!

Nghe người khác diễn thuyết rất nhanh sau đó đến phiên cô em người Hương Cảng kia, Cố Tiêu có vẻ rất hứng thú mà nghe, Trương Tư Nghị thấy tức khắc giận sôi máu, lôi kéo anh đi —— đậu má, anh là tới xem em hay là tới xem người khác!

Cố Tiêu lúc này mới phân biệt rõ ra vấn đề, mừng rỡ không thôi, đem tạc mao Trương Tư Nghị đến một góc không người ôm lại hống: “Đồ ngốc, giấm này mà cũng ăn? Em lại không phải không biết anh đối nữ nhân không có cảm giác?”

Trương Tư Nghị phồng miệng không nói lời nào, cậu biết Cố Tiêu sẽ không có cảm giác với cô em kia, nhưng cậu chính là khó chịu khi thấy người yêu mình nói chuyện với người khác chứ, huống chi ngón tay trái áp út Cố Tiêu có đeo nhẫn, còn cô em Hương Cảm lại đứng trước mặt Cố Tiêu ve vãn anh, thật quá đáng!

Cố Tiêu đùa giỡn cậu trong chốc lát, mới nói cho cậu chân tướng: “Kỳ thật, người nàng thích là em, nhưng anh đoán hẳn là không phải giữa nam nữ gì hết.”

Trương Tư Nghị: “…… Gì!?”

Cố Tiêu cười nhìn Trương Tư Nghị nói: “Nàng mỗi lần tìm anh, đều là cùng anh nói về em, lúc nãy bọn anh nghe em thuyết trình, nàng nói em giảng không tồi, anh nói với nàng lúc em đơn độc diễn thuyết trước mặt anh còn tốt hơn.”

Trương Tư Nghị mặt lập tức đỏ lên: “Nàng, nàng làm gì cùng anh nói chuyện này!”

Cố Tiêu quơ quơ chính mình tay trái, cười không ngừng: “Bởi vì nàng biết chúng ta là một đôi, nàng không nói với anh thì nói với ai? Em không phải còn thường xuyên khoe nhẫn với nàng sao? Nàng còn nói em thật ấu trĩ, cũng thật đáng yêu.”

Trương Tư Nghị: “……”

Advertisement

2 thoughts on “Phiên ngoại 2

  1. Thật sự là mình đu truyện này lâu lâu lắm rồi, truyện cũng chưa edit hoàn.
    Tình cờ thấy phiên ngoại ở nhà mình thật bất ngờ và tình cờ ý.
    Cảm ơn bn nhé. Hii

    Liked by 1 person

    • Ừ, mình thì mới biết đến truyện gần đây thôi, mà thấy dài quá ko dám làm hết, mà PN thì rất là dễ thương mà cũng trong tầm tay nữa nên quyết định làm. Chúc bạn đọc vui nhé!

      Like

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s