Trần Chính Sâm ném di động xuống bàn: “Tạc,” ông bực bội mà ấn huyệt Thái Dương: “Phóng viên cùng fans cãi nhau ầm ĩ trên mạng, chúng ta không cần khởi công!”
Chân Tâm cúi đầu không nói
lời nào, tay phải quấn lấy băng vải, Trương Chuẩn mặt không biểu tình ngồi bên
cạnh hắn, loại thái độ này làm Trần Chính Sâm nhịn không được nói: “Cậu là bị
yêu ma quỉ quái gì nhập, không có cảnh diễn chạy tới làm gì, thêm phần ngoại
cảnh cậu đánh nhau hả?”
“Em xin lỗi.” Trương Chuẩn
thống khoái xin lỗi.
“Tôi nhấn mạnh bao nhiêu
lần rồi, chuyện tình yêu nhân tình nhân ngãi của mấy cậu không được mang vào
trường quay,” Trần Chính Sâm nói sự thật: “Nói đến cùng chúng ta quay chính là chuyện
tình yêu, hai diễn viên chính đánh nhau, ai sẽ mua vé tới xem, cậu bao hết?”
TV sau lưng Trần Chính Sâm đang
mở tin tức giải trí, Trương Chuẩn thấy hình ảnh Chân Tâm lặp đi lặp lại, bởi vì
là tĩnh âm, chỉ có thể nhìn dẫn chương trình lãi nhãi, hình ảnh cắt rõ ràng là nơi
sảnh khách sạn, Ngô Dung đè nặng vành nón bị các loại cameras tấn công, trên
mũi gã dán miếng băng cùng sắc mặt khó coi.
Hình ảnh phía dưới còn có
phụ đề, phóng viên hỏi gã: “Thầy Ngô, mặt thầy bị thương có phải là như lời đồn
do ảnh đế Chân Tâm mượn đóng phim mà xuống tay!”
Ngô Dung xem thường: “Đóng
phim sao có thể không va chạm, vết thương nghiêm trọng hơn tôi cũng có rồi, như
thế nào không thấy các người quan tâm?”
“Thầy Ngô! Trong phim 《
nhập diễn 》có một diễn viên chính khác tên là Trương Chuẩn, video thầy
ấy ẩu đả với Chân Tâm ở trên mạng nhanh chóng khuếch tán, trong vòng có đồn đãi
nói thầy ấy gọi thầy là sư huynh, xin hỏi việc này thay thầy ra tay?”
Bọn họ nhắc tới Trương Chuẩn, Ngô Dung liền phát hỏa: “Cậu ấy vì ai ra tay thì đi hỏi cậu ấy đi!”
“Các thầy đều là dân đánh võ chuyên nghiệp, ở
đoàn phim làm tiểu bang phái, còn ra tay đả thương người, thầy Ngô…”
Xem khẩu hình là Ngô Dung chửi
bậy, nhưng không đánh ra phụ đề, gã chỉ vào cái mũi phóng viên: “Tôi cảnh cáo anh,
phao tin đồn bậy coi chừng tôi kiện anh!”
“Vấn đề cuối cùng, thầy Ngô!
Gần đây trên internet thịnh truyền “Ảnh võ tổ” không hợp, có video làm bằng
chứng, xin hỏi bọn họ ở tổ quan hệ có phải hay không thật sự như nước với lửa?”
“Không hợp?” Ngô Dung cười
vào microphone: “Bọn họ quan hệ phi thường tốt, tốt đến mức các người không thể
tưởng tượng nổi!”
Phỏng vấn kết thúc, dẫn
chương trình sôi nổi bình luận thái độ quá khích của Ngô Dung, Trần Chính Sâm
thở dài: “Dừng quay hai ngày, các người trở về tỉnh lại cho tôi, ngày mai là “Đêm
Tình Ái”, đi tham dự cho tôi, cải thiện một chút truyền thông hình tượng.”
Chân Tâm cùng Trương Chuẩn
đứng lên phải đi, Trần Chính Sâm bổ sung một câu: “Tương thân tương ái một chút
nha!”
Đóng cửa lại, Chân Tâm lập
tức kéo tay Trương Chuẩn nhưng Trương Chuẩn né tránh, Chân Tâm vội vàng muốn
nói, Trương Chuẩn vẫn là trốn tránh, hai người một bên quan sát động tĩnh xung
quanh, một bên giằng co không tiếng động trên hành lang, xa xa vang lên tiếng thang
máy ngừng, hai người bọn họ nhanh chóng tách ra. Chân Tâm đi lên trước, Trương
Chuẩn theo sau, khoảng cách vừa phải không ngờ vừa nhấc đầu người đang đi lại gần
chính là Ngô Dung.
“Ai nha mẹ ơi!” Thấy hai
người bọn họ, Ngô Dung khoa trương mà ôm lấy đầu: “Đừng làm cho tôi thấy hai
người, trái tim chịu không nổi!”
Trương Chuẩn khẩn trương
đến mức dừng lại bước chân, mắt thấy Chân Tâm càng đi càng gần tới gã, bọn họ
không nói lời nào, thật giống oan gia ngõ hẹp chỉ nói chuyện bằng sức mạnh. Lúc
đi đến trước mặt, hai người bất động, Trương Chuẩn muốn chạy lên trên định tách
hai người ra; lúc này Chân Tâm lại không thể hiểu được giơ lên tay trái, Ngô
Dung rất khinh miệt mà đánh giá hắn, bộ dáng rất miễn cưỡng, vươn bàn tay lên
cao, “Bang” mà cùng hắn đập tay, bọn họ cười rộ lên, sau đó đi ngang qua nhau.
“Chuẩn,” Ngô Dung đi tới
thân thiết mà mở ra hai tay: “Buổi tối đi uống rượu không?”
Trương Chuẩn không đi, cùng Ngô Dung đơn giản
hàn huyên vài câu rồi về phòng. Chân Tâm không ở cửa chờ anh làm anh có chút
mất mát, anh đóng cửa lại, mệt mỏi dựa vào trên cửa thở dài, giày chưa kịp rời
tay điện thoại liền vang, là Chân Tâm.
“Này,” xa xa cách cách, bên kia nói: “Sao anh
không tới?”
Trương Chuẩn ngữ khí cũng
không tốt: “Em cũng không qua bên đây.” Chân Tâm dừng một chút bốc hỏa: “Dựa
vào cái gì mỗi lần đều là em đi qua, anh thiếu chút nữa vặn gãy tay em đó, anh chủ
động lại đây một chút có thể chết à?”
“Anh chưa từng nghĩ sẽ gặp
em,” Trương Chuẩn nhớ tới tạp chí hỗn tạp kia, nhớ tới những khối cơ bắp bóng
loáng trên người nam nữ kia: “Từ khi bị em quấn quanh, anh cmn không còn nhận
ra chính mình!”
Chân Tâm lạnh lùng cười: “Tôi
quấn lấy anh, tôi như thế nào mà quấn lấy anh!”
Trương Chuẩn còn muốn nói chuyện 2000 vạn kia,
oán trách hắn tự cho mình là đúng làm Chân Tâm tức giận ngắt luôn điện thoại.
Trương Chuẩn ngây người, Chân Tâm chưa từng xem thường anh, càng đừng nói ngắt điện thoại thế này, trong lòng anh dâng lên vị đắng, có ủy khuất, còn có oán trách, loại cảm giác này thực xa lạ, giống từ chuyển giới biến thành nữ nhân, chịu không nổi cô đơn. Anh cưỡng chế cảm xúc, thoát y lên giường, lang thang không có mục tiêu mà chơi di động, mở WeChat chơi Weibo, tìm kiếm tên mình, liền nhìn đến mấy câu như:
“Đoàn phim mắt mù, tìm Trương Chuẩn chỉ đáng xách dép cho vai phụ!”
“Đúng vậy, có bao nhiêu tiểu thịt tươi không
tìm, đi tìm cái ngừoi đã có tuổi, ai muốn xem, kiên quyết chống lại!”
“Trương Chuẩn là thần thánh
phương nào, không biết dựa đùi ai, mấy năm trước còn là diễn viên đóng thế đó, ngẫm
lại nếu tôi là Chân đại gia cũng mệt tâm lắm đó. ”
“Mị thấy tin đồn không hợp
của hắn với Chân gia, Trương Chuẩn căn bản không xứng được không!”
Cảm xúc thật sự khống chế
không được, Trương Chuẩn đem mặt chôn vào gối đầu mềm mại, ngón tay gắt gao đè
nặng mũi, anh suy nghĩ rất nhiều về cuộc đời mình tự nhiên vô cớ bị chửi rủa,
thân thể cùng tâm lý không chịu đựng nổi, rồi còn 2000 vạn kia, còn có Chân Tâm
không hiểu…Thống khổ mà cảm thấy muốn hít thở không thông, lúc này di động
vang, anh đỏ mắt thấy là Chân Tâm.
Anh tiếp nhận cuộc gọi
nhưng không nói lời nào, đầu kia cũng không nói, đây là trò chơi tâm lí, xem ai
mềm lòng trước, kết quả Chân Tâm lại cúp.
Bệnh tâm thần! Trương Chuẩn
tự nóie, kỳ quái chính là, tâm tình lại vui lên, lười nhác mà nắm di động, có
chút chờ mong, quả nhiên không đến năm phút đồng hồ sau Chân Tâm lại gọi tới,
vừa mở miệng chính là: “Em sai rồi, mọi chuyện là do em!”
Hợp tình hợp lí, không có
chút nào thành ý, Trương Chuẩn không trả lời, nhưng không khí là hòa hoãn rất
nhiều, Chân Tâm ở bên kia điện thoại có thể nhận ra được anh đang cười.
“Tay em thật sự rất đau,”
hắn đối với sự trầm mặc tự quyết định: “Không dùng tay làm được gì hết.”
Trương Chuẩn không hiểu lắm
ý hắn là gì, cũng không hỏi, Chân Tâm tiếp theo nói: “Mấy cái video anh tập thể
hình khoe thân nhiều quá.”
Trương Chuẩn lập tức hiểu ý
hắn, mặt nóng lên, rốt cuộc mở miệng: “Em xem ở đâu?”
“Trên mạng đó, kiếm một
chút ra một đống luôn,” Chân Tâm thanh âm dính dính: “Tuyến nhân ngư thật sâu
nha.”
Bị lây bệnh không biết xấu
hổ của hắn, Trương Chuẩn thanh âm cũng mềm theo: “Nhưng mà cảm giác sờ không
giống em.”
Bên kia hẳn là trở mình, có
thể nghe được âm thanh khăn trải giường cọ xát, sau đó thấp giọng hỏi: “Ở trên
giường sao?”
“Ừ.” Trương Chuẩn không
chút để ý.
Cách một chút, Chân Tâm lại hỏi: “Quần áo đầy
đủ?”
Câu hỏi quái đản gì đây, Trương Chuẩn vừa muốn đáp, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, chần chờ mà nuốt khẩu nước miếng: “Làm gì?”
“Không có gì,” Chân Tâm ra lệnh: “Cởi, cởi
sạch.”
Thật ra hắn muốn làm tình
qua điện thoại . Trương Chuẩn miệng khô lưỡi khô, không tự giác nhìn chằm chằm quần
đùi của mình, tiếng thở dốc bên Chân Tâm truyền tới: “Cởi sạch, mở loa,” dày
đặc giọng mũi, nghe tới dục hỏa đốt người: “Anh nói chuyện cho em nghe.”
“Em……” Trương Chuẩn thực
nhẹ thực nhẹ mà nói, sợ khiêu khích hắn: “Không phải diễn đi?”
“Em siêu cứng,” trong điện
thoại hơi thở nóng bỏng, có thể nghe được quy luật âm thanh òm ọp: “Chảy ra rất
nhiều. Anh cởi ra hết chưa, nằm trên giường hay là bò, còn chân thì sao?”
Trương Chuẩn xác thật đem
quần đùi cởi ra, không biết xấu hổ mà cắm tai nghe giấu trong ổ chăn, ngón tay
không thành thật mà tại hạ thân bồi hồi: “Đừng có nói mấy lời này.”
Anh vừa lên tiếng, Chân Tâm
rên rỉ liền lớn hơn: “Nói nhiều một chút, anh đang làm gì?”
Trương Chuẩn không muốn
nói, nhưng đầu lưỡi không nghe đầu óc nói: “Sờ…… Phía dưới.”
“Em muốn cắm vào……” Chân
Tâm gấp gáp mà thúc giục anh: “Anh sờ mặt sau được không?”
Trương Chuẩn vì thế từ
trước mặt duỗi tay thử cắm vào chỗ giữa hai chân, ngón giữa nỗ lực thọc vài
lần, cũng chưa đi vào: “Không được……”
“Mang bao vào,” Chân Tâm
nói, hắn hiểu biết thân thể anh: “Dùng bôi trơn, anh dùng hai đầu ngón tay cũng
được.”
Trương Chuẩn cảm thấy chính
mình nhất định là điên rồi, cư nhiên nghe lời hắn dẩu mông lên, đem đầu ngón
tay bóng nhẫy thọc vào bên trong, lần này là từ phía sau, run rẩy hừ hai tiếng,
đi vào, Chân Tâm nghe được tiếng, lập tức nói: “Em rốt cuộc cắm vào rồi.”
Giống trúng ma, Trương
Chuẩn ngoan ngoãn thọc càng sâu, Chân Tâm lại nói: “Đầu vú anh căng cứng rồi nè,”
Trương Chuẩn liền niết đầu vú chính mình, Chân Tâm nói: “Anh thật chặt,” anh
liền dùng sức súc mông, thẳng đến Chân Tâm hỏi: “Có hay không rất muốn bắn?”
Ngón tay quá mỏi, Trương
Chuẩn không thỏa mãn mà trừu động: “Em cho anh xuống dưới, nhanh lên!”
Năm nay “Đêm tình ái” chủ đề là “Đêm xuân”, gần tới tết âm lịch, thời tiết còn thực se lạnh, bên ngoài khu chờ đợi một lượng lớn nữ minh tinh khoác áo lông vũ tiếp nhận túi giữ ấm từ trợ lý, Chân Tâm cùng Trương Chuẩn đứng ở trong đó, đứng sát bên nhau như lời Trần Chính Sâm dặn dò, “Tương thân tương ái”.
Trên thảm đỏ, minh tinh nam
cũng phải trang điểm, phấn nền phấn phủ rồi còn son môi làm Trương Chuẩn không
quá thích ứng vẫn luôn liếm môi, tuy rằng trên thiệp mời dress code viết chính
là black tie creative, anh vẫn là bảo thủ một thân tây trang đen, giày cũng đen
nốt chỉ có áo sơ mi bên trong là màu trắng, dây thắt lưng cùng nút tay áo là Cartier,
mượn từ Chân Tâm.
Chân Tâm thời thượng hơn, quần
tây màu xanh hải quân, áo sơ mi màu quả trám, cùng màu với viền túi quần, tóc uốn
bồng bồng có loại thanh thản gợi cảm: “Đừng liếm,” hắn nhìn chằm chằm Trương
Chuẩn đầu lưỡi: “Lên ống kính khó coi.”
Thật là khó coi sao? Trương
Chuẩn nhấp môi, móc di động ra xem tin tức, anh chỉ muốn làm chuyện gì đó cho
qua thời gian, nhưng cái gọi là “Tin tức ảnh võ tổ mới nhất” vẫn là thứ đập vào
mắt: đoạn phỏng vấn ngắn Chân ảnh đế thời trẻ được fans đào lại, từng lén trêu
chọc Trương Chuẩn tứ chi phát đạt đầu óc đơn giản!
Trương Chuẩn thật là chịu
đủ rồi, do dự mà click mở hoặc là không, Chân Tâm dựa lại đây: “Nhìn cái gì đó?”
Trương Chuẩn nhanh chóng
rụt cổ tay, Chân Tâm vẫn là thấy, từ trong tay anh đoạt lấy điện thoại, nhìn
chằm chằm, Trương Chuẩn vắng lặng mà quan sát thần sắc hắn, hiển nhiên hắn khẩn
trương, phẫn nộ, còn có chút chột dạ.
“Là thật phải không?”
Trương Chuẩn hỏi.
“Bọn họ là cắt câu lấy
nghĩa, cái đó khi em…” Video rất dài, Chân Tâm không dám tin tưởng mà che
miệng: “Em không có nói anh, chính là mấy người dùng võ có đôi khi…”
“Đúng vậy,” Trương Chuẩn
đánh gãy lời hắn: “Khi đó anh chỉ là trợ thủ.”
Lúc này nhân viên công tác
giơ loa phóng thanh mời bọn họ lên xe tài trợ. Lúc lên xe, Chân Tâm chơi trò cũ
muốn nắm tay Trương Chuẩn, Trương Chuẩn không tránh ra, nhưng lạnh nhạt mà
không có phản ứng. Xe chầm chậm chạy đến mười mấy mét, nhân viên công tác mở
cửa cho bọn họ, một chân dẫm xuống chính là thảm đỏ, tiếng thét chói tai, đèn
flash cùng giơ tay có thể với tới huy hoàng, bọn họ vai sóng vai đi vào đi.
Lần đầu tiên biết mùi đèn
flash từ tứ phía, Trương Chuẩn cơ hồ là bị dọa sợ, đến lúc ký tên trên phông
nền “Đêm tình ái”, phóng viên cuồng nhiệt mà kêu tên của bọn họ, Trương Chuẩn
thậm chí nghe thấy một hai tiếng “Ảnh võ tổ, xem bên này”!
Hai nam diễn viên thân mật đứng kề bên nhau, tay khoát vai tay ôm lấy eo, cười không ngừng, cười đến mặt đều cương cứng mới bị truyền thông bỏ qua cho vào hội trường, nhờ địa vị của Chân Tâm, Trương Chuẩn ngồi vị trí ở đầu bàn, trước sau lớn lớn bé bé nam tinh nữ tinh, đều mặc lễ phục sang trọng cùng bọn họ tiếp đón bắt tay, truyền lại giả dối thiện ý.
Ngồi ổn định rồi, Chân Tâm muốn tiếp tục đề
tài vừa rồi, bỗng nhiên di động vang, là Đoan Chính, hắn tiếp lên, còn chưa kịp
lên tiếng, Trương Chuẩn liền nhận được Tiểu Đặng điện thoại, dùng một loại căng
chặt ngữ khí: “Anh, anh lập tức ra ngoài bằng cửa sau, xe đang chờ.”
“Làm sao vậy?” Trương Chuẩn
theo bản năng hỏi, xoay chuyển ánh mắt đụng Chân Tâm, hiển nhiên, Đoan Chính
đang nói cùng sự kiện. Chân Tâm lập tức mang theo anh đứng dậy, hai người một
trước một sau hướng cửa sau đi, một đường trải qua như vậy nhiều bàn tiệc, bên
cạnh bàn người hoặc lơ đãng gật đầu, hoặc có khác thâm ý mà đánh giá.
Vừa tiến vào an toàn thông
đạo, quanh mình liền tĩnh, tĩnh đến mức làm người e ngại, Trương Chuẩn tứ chi
lạnh lẽo, “Chịu không nổi”, anh tự nhủ, hoảng loạn mà suy tư mỗi một cái khả
năng sơ hở, Chân Tâm đột nhiên kéo ra cánh cửa thoát hiểm cuối cùng, giống như
một đoạn ngắn trong phim điện ảnh, lập tức ùa vào rất nhiều người, xoay quanh
bọn họ.
Những người này hẳn là từ trước chạy về đây,
có như vậy vài giây, không ai hỏi chuyện, dẫn đầu là hình ảnh trên di động của
một nữ phóng viên, mặt trên là một ảnh chụp lén, đêm khuya, hình bóng hai nam
nhân mơ hồ.
Hình ảnh lúc đó thức tỉnh
trong não bộ Trương Chuẩn ―― sau khi xem xong phim suất đêm, hai người khẩu
trang còn chưa kịp mang vào, Chân Tâm mặc áo khoác cao cấp bằng da cừu, anh nhớ
rõ là mình bị bắp rang rớt trên người, Trương Chuẩn tùy tiện để cho hắn phủi
xuống giùm mình, mà Chân Tâm thì sao mang bao tay da đen hướng bên môi Trương
Chuần phủi bắp rang, điếu thuốc kia chính hắn vừa mới đốt, chóp mũi còn có
sương trắng.
Chỉ là hình ảnh như vậy, không
có lộ liễu động tác, lại ám chỉ quá nhiều, đèn flash bắt đầu “Răng rắc”, Trương
Chuẩn mặt trắng bệch, phóng viên nói cái gì anh đều nghe không thấy, Chân Tâm
gắt gao ôm anh, từ trong đám người vất vả ra ngoài.
Lên hai chiếc xe khác nhau, hướng đi cũng khác, trên xe Trương Chuẩn điện thoại vang, vang lên thật nhiều lần anh cũng chưa tiếp, Tiểu Đặng kêu anh, anh ngơ ngác nhìn tên biểu hiện trên điện thoại, mặt trên chỉ có một chữ ―― Mẹ.
Trương Chuẩn không dám tiếp, Tiểu Đặng từ ghế phụ vươn tay lắc tay anh: “Anh?”
Trương Chuẩn lúc này mới sợ hãi mà nhấn nút
trả lời, nhẹ nhàng “Alo” một tiếng, bên kia truyền đến một phen giọng nói quê
hương: “Đoán xem tôi là ai?”
“Mẹ……” Nghe được ra, nàng hỉ khí dương dương,
Trương Chuẩn nhẹ nhàng thở ra: “Con có số của mẹ mà.”
“Vậy nha,” người 50-60 tuổi
rồi mà thanh âm vẫn sáng trong như cũ: “Tết Âm Lịch con không trở lại?”
“Đoàn phim đuổi tiến độ,”
Trương Chuẩn nói chính là lời nói thật, mũi lại áy náy đến lên men: “Không có
biện pháp.”
“Theo đuổi sự nghiệp là chuyện tốt,” mẹ vội vàng khuyên anh, rất cao hứng mà nói: “Con đoán xem ai đang ở bên cạnh mẹ?”
Trương Chuẩn căn bản không
cần đoán, bà chờ không kịp mà vạch trần đáp án: “Đan Di, con bé thay con bồi mẹ
ăn Tết,” nàng kêu vài tiếng: “Con chờ để mẹ kêu con bé nói chuyện với con.”
Nước mắt đã chảy đến bên má,
Trương Chuẩn nghe Tạ Đan Di mang theo một chuỗi cười lại đây: “Em đang nấu ăn
với dì, còn cho thật nhiều ớt cay, anh buổi tối ăn cái gì?”
Trương Chuẩn trầm mặc một trận: “Em đã biết
đi.”
Nàng không trả lời, Trương Chuẩn vì thế nói:
“Cảm ơn em bồi mẹ anh.”
“Đây là lần thứ hai……” Tạ Đan Di phóng thấp
giọng âm, thanh tỉnh đến gần như lãnh khốc: “Anh còn không rõ sao, các người là
đang chơi với lửa.”
“Đan Di,” Trương Chuẩn hít sâu: “Mặc kệ kết
quả thế nào……” Anh run rẩy: “Em không cần chờ anh.”
Nói xong, anh cúp điện thoại.
Thắt lưng Cartier

Thương chị Đan Di nhất truyện TTvTT
LikeLike