“Ân…” Chân Tâm thoải mái điều chỉnh vị trí cánh tay: “Thế nào?”
Trương Chuẩn ở phía dưới hắn, trên trán đầy một tầng mồ hôi, hai má ưng ửng hồng: “Còn…… Tốt……” Vừa nói anh vừa dạng hai chân ra hai bên để người bên trên luật động dễ dàng hơn.
So với lần trước thông thuận hơn một
ít, nhưng vẫn chưa cố hết sức, anh đứt quãng hớp không khí: “Đau.”
Chân Tâm gật đầu, hắn còn say một
miệng mùi rượu, ướt nhẹp mà hôn miệng anh: “Ở bên dưới thế nào, thoải mái
không?”
Trương Chuẩn chậm rãi vuốt ve đầu
vai hắn, chu miệng để hắn tùy ý hôn, càng lỗ mãng, anh càng cảm thấy phía dưới
thoải mái: “Lần sau em thử xem?”
Chân Tâm cười, tiếng cười thật sự
vang lên từ đáy lòng: “Dọa em sợ?”
Trương Chuẩn con mắt ửng đỏ ướt át nhìn hắn, có oán trách lẫn khiêu khích, Chân Tâm nhịn không được, cơ bắp hai bên sườn mông càng ép chặt: “Hay là thử luôn bây giờ?”
Hắn giả bộ đáng thương, Trương Chuẩn không tính làm khó dễ hắn, chỉ là không hé răng, ngón tay ở trên vai hắn chậm rãi xoa xoắn ốc, xoa đến mức làm hắn ngây ngốc mà phát run, lông tơ dựng đứng: “Được chưa, nói một câu đi?”
Trương Chuẩn thẹn thùng quay đầu đi, xương quai xanh cong cong thành hình dạng
yếu ớt: “Nhanh hơn nữa.”
Chân Tâm dùng ngón cái chậm rãi cọ xát nơi dương vật, Trương Chuẩn hừ thoải mái, hai bên đầu gối không tự giác gập lại, thần thái mê người.
Chân Tâm phun ra khí lạnh, một cánh
tay tách đùi anh ra, bàn tay còn lại xoa nắn mông, vừa xoa vừa chậm rãi đem hạ
thân tiến về phía trước, như là muốn mỗi một cái nếp uốn nuốt từ từ, mỗi một
giây đồng hồ trôi qua, Trương Chuẩn như bị một thanh chủy thủ đâm vào người
mình, muốn chết không được, muốn sống cũng không xong, run rẩy mà không được
giải thoát.
Chân Tâm đẩy đến chỗ sâu nhất, đứng
vững bất động: “Thế nào?” Hắn nơm nớp lo sợ hỏi, vuốt đầu tóc mướt mồ hôi của Trương
Chuẩn, quan sát vẻ mặt của anh: “Anh muốn tiếp tục không?”
Trương Chuẩn bị hắn nhìn chằm chằm như
thiêu đốt, hạ thân nóng rát, co rút không ngừng: “Đừng nhìn anh,” là được, yết
hầu ngạnh một chút, lại nói: “Đừng hỏi anh.”
Được bật đèn xanh, Chân Tâm vui sướng không thôi: “Thoải mái không?” Hắn hỏi, đồng thời cắn lấy môi dưới Trương Chuẩn, dùng hàm răng nhẹ nhàng mà cắn, hắn biết anh thích hôn môi, hôn ngoan liền đặc biệt thành thật.
“Không có.” Chém đinh chặt
sắt, Trương Chuẩn nói.
Chân Tâm biết anh nói lẫy, sao có thể thoải mái khi bị nam nhân chịch mình, vì thế thương tiếc mà bắt lấy tay anh ấn lên trên ngực mình: “Em tiếp tục nha?”
Lần này hắn không chờ anh đồng ý, lập tức luật động, Trương Chuẩn rên rỉ càng lớn, anh là thật sự co rút, từ tràng đạo đến dương vật, thoải mái đến rối tinh rối mù, Chân Tâm cảm thấy anh đột nhiên thắt chặt lại hoàn toàn thả lỏng, ngay sau đó nong nóng, giống như có chất lỏng chảy ra, làm cho phía dưới trơn trượt.
“Sướng không?” Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua, thật
sự ướt.
“Không có.” Trương Chuẩn
toàn bộ vành mắt đều đỏ, bởi vì khoái cảm quái dị, hoảng sợ mà nâng cằm, Chân
Tâm rất thích anh mạnh miệng, nhưng càng muốn xem bộ dáng mất mặt của anh, vì
thế cười đê tiện, duỗi tay đến phía dưới sờ soạng một phen, đem lòng bàn tay ướt
đẫm hướng trên bụng nhỏ cọ: “Khó chịu mà chảy nước nhiều vậy hả?”
Trên cơ bụng tự nhiên có thêm lớp dịch kì lạ, Trương Chuẩn ngẩng đầu nhìn, cắn môi: “Anh không có.” Anh lại nằm xuống, dùng mu bàn tay ma sát ấn đường, sau đó trừng mắt bất lực mà nhìn chằm chằm đèn trần, thở dốc: “Em còn nói chuyện vớ vẩn thì đi xuống cho anh!”
Chân Tâm đánh chết sẽ không
đi xuống, lấy lòng mà hoạt động eo: “Em còn một câu muốn nói.” Hắn dí sát môi
anh, như tiểu cẩu ra sức liếm, hai mắt ngắm nhìn phát hiện lông mi anh vầy mà
dài, cong cong nhấp nháy nhấp nháy dưới ánh đèn: “Em xem cảnh quay của anh hôm
nay,” hắn tiểu tâm sờ từ khóe mắt đến đuôi mắt, cọ qua hàng lông mi: “Lúc anh
quỳ xuống trước mặt người ta, lòng em tan nát.”
Hắn tan nát cõi lòng, tâm Trương Chuẩn cũng muốn nát, giống khi còn nhỏ ăn vụng kẹo bông gòn mềm như bông của nữ hài tử: “Không có cảnh quay này thì tốt rồi.” Anh chủ động hôn hôn Chân Tâm, ra sức lấy lòng: “Anh nghĩ đó là em,” anh lẩm bẩm tự nói: “Chắc là điên rồi, đầu óc lúc nào cũng là hình ảnh của em.”
Trong lòng Chân Tâm như
pháo hoa nổ “oanh oanh”, trong thân thể như có chốt mở, “Bang” mà mở ra, dây
thần kinh lí trí bị thiêu đốt, luật động càng nhanh hơn như muốn lấy mạng người:
“Anh thật là muốn lấy mệnh em mà!”
Hắn mãnh liệt dốc hết sức lực như vậy, không lưu một chút đường sống cho Trương Chuẩn, còn anh như xương rồng trên sa mạc, kiếm được nguồn nước liền không ngừng hấp thu.
“…… Tâm…… Chân Tâm!” Anh kêu trong vô thức, cánh tay nhào loạn xạ trên khăn trải giường, không biết xấu hổ mà kéo cánh tay Chân Tâm muốn hắn ôm chặt thân mình.
Lực chú ý của Chân Tâm hoàn toàn ở phía dưới,
không chỉ cảm giác mà còn thấy rõ ràng, Trương Chuẩn đang có tiết tấu mà liếm
mút hắn: “Thoải mái hay không?” Hắn nhìn chằm chằm dâm mĩ giữa đùi, không có
hảo ý hỏi.
Trương Chuẩn có chết cũng cắn
răng, bởi vì cọ xát lặp đi lặp lại, khăn trải giường ở dưới thân anh sớm giảo
thành một đoàn, anh càng chật vật Chân Tâm càng vui vẻ thoải mái, dùng giọng
nói mê muội nỉ non: “Rốt cuộc thoải mái hay không?”
Trương Chuẩn gắng gượng
không nói lời nào, Chân Tâm phủ lên người hôn anh một miếng, đồng thời với tay
lấy một vật trên đầu tủ, Trương Chuẩn thấy hắn lấy chính là di động: “Em muốn
làm gì?” Anh luống cuống muốn đoạt đi nhưng không được, Chân Tâm kìm chắc chân
anh mở màn hình: “Yên tâm, không chụp mặt.”
“Em điên rồi hả?” Trương
Chuẩn cựa quậy muốn chạy trốn, nhanh chóng bị Chân Tâm nhanh tay ấn xuống, ôm
người vào trong lòng mà hôn, hắn biết, hôn vài lần Trương Chuẩn liền mềm đến
không có xương cốt, ở bên tai hắn oán hận mà mắng “Biến thái”.
Chân Tâm bị mắng còn cảm
thấy thực vui vẻ, thỏa mãn mà liếm liếm môi buông Trương Chuẩn ra, xoa loạn hạ
thân rồi kéo ra khoảng cách vừa đủ để quay phim.
Sau đó chính là như gần như xa thọc vào rút
ra, Trương Chuẩn nâng eo, hai mắt nỗ lực lướt qua ngực mình hướng chỗ hai người
chặt chẽ cắn hợp dưới háng, rõ ràng biết bị chụp nhưng là nghiện rồi, nhịn
không được mấp máy.
Chân Tâm dâm đãng mà nhìn
chằm chằm màn hình, càng xem càng cảm thấy cả người khô nóng, hắn quay xong đưa
cho Trương Chuẩn. Trương Chuẩn che mắt, hắn liền vuốt bụng anh chơi xấu: “Nhìn
đi mà, nhìn một cái thôi!”
Trương Chuẩn vì thế nhìn thử hình ảnh khó coi
trên màn hình nhỏ. Anh trừng lớn mắt biểu tình khó có thể hình dung, vừa tò mò
vừa kinh hoảng, còn có chút khiếp đảm, thẹn thùng muốn khóc.
“Thoải mái hay không?” Chân
Tâm buông di động, liếm mút mồ hôi bên Thái Dương Trương Chuẩn, anh chịu thua:
“Thoải mái.” Anh có thể làm gì bây giờ, là người bị động nằm dưới, bị người kia
đâm thật sau vào trong thân thể, chỉ có thể ủy khuất mà nhíu mi: “Thoải mái,
được chưa?”
Miệng Chân Tâm dán sát bên mặt anh liếm đi
nước mắt do bị đau mà chảy ra, hỏi tiếp: “Thoải mái ở đâu?”
Trương Chuẩn nảy sinh ác
độc mà đấm hắn một quyền, sau đó che mặt: “Anh không biết giống cảm giác thoải
mái của nữ nhân?”
“Thoải mái đến vậy?” Đôi mắt Chân Tâm sáng lên
như được khích lệ , vội vàng cầm điện thoại lên lần nữa: “Anh xem,” hắn lựa
chọn đoạn video kia kéo vào icon thùng rác: “Em xóa.”
Lông mi thật dài của Trương Chuẩn nhẹ nhàng phẩy
phẩy mặt đậm ý cười: “Tùy em,” anh yêu diễm mà nhúc nhích thân trên, hai cái
đùi quấn lên eo Chân Tâm: “Bị người ta thấy anh sẽ nói em là tên biến thái.”
“Ai da,” Chân Tâm làm ra bộ dáng khoa trương biểu tình: “Cái người rên thật sảng khoái là anh nha!”
Hắn cười thô bỉ nhấc eo Trương Chuẩn chân chính luật động.
Trước cảnh quay kế tiếp,
Trương Chuẩn gọi hỏi thăm Ngô Dung. Lúc này anh ở trần chỉ mặc quần thun thể
dục, Tiểu Đặng giúp anh mặc thêm áo khoác rồi dẫn anh tới ngồi trên dãy ghế
nhựa nghỉ ngơi, anh vẫy vẫy tay muốn cậu đi chỗ khác, mình thì đứng dựa bên
tường nói chuyện điện thoại: “Sư huynh, tối hôm qua các anh trở về quá muộn, em
không qua được.”
Âm thanh Ngô Dung mang theo men say rất cao hứng, nói gã đang ở trường quay. Trương Chuẩn hỏi gã khi nào khởi động máy, gã trả lời ít phút nữa. Trương Chuẩn hàn huyên vài câu hỏi thăm sau đó chậm rãi vòng đến chủ đề: “Ngày mai đừng dùng nhiều sức.”
“Dùng sức?” Bên kia lập tức cất cao giọng, ương ngạnh chất vấn: “Em nói anh không biết lượng sức sao, Chuẩn?”
“Sư huynh,” Trương Chuẩn không biết nên nói như thế nào: “Cậu ấy là người ngoài nghề, còn anh…”
Ngô Dung ngắt máy, Trương Chuẩn đang muốn gọi lại thì Tiểu Đặng hưng phấn đi tới: “Anh, Weibo của anh phát hồng rồi!”
Trương Chuẩn không chút để ý mà “Hả” một tiếng xem như nghe được, Tiểu Đặng đem điện thoại đẩy đến trước mặt anh: “Cả đêm thêm mười lăm vạn!”
Trương Chuẩn ngơ ngác nhìn chằm chằm con số: “Không phải đâu,” anh lấy qua di động nhấn đến trang Weibo của mình, vậy mà bên dưới có tới mấy ngàn bình luận, anh không tin tưởng hỏi: “Bọn họ là đang cãi nhau sao?”
“Anh, anh nổi tiếng rồi,” Tiểu Đặng kéo thanh công cụ xuống: “Anh với Chân Tâm đều tăng thêm fans nhé.”
“Anh?” Trương Chuẩn khó hiểu, lúc trước anh chỉ có mấy ngàn fans bình thường có mấy chục tin nhắn cổ vũ, nhưng bây giờ lại khác: “Fans Chân Tâm?”
“Mười lăm vạn fans này đều nhờ Chân Tâm đó, tới đây để mắng anh,” Tiểu Đặng bối rối mà gãi gãi đầu: “Mặc kệ nói như thế nào, anh phất lên rồi.”
Trương Chuẩn kéo xuống những bài post cũ hơn có nhiêu đó bình luận, nào là “Buổi sáng tốt lành” rồi còn “Cố lên” linh tinh, bài post gần đây nhất đột nhiên có người nói: “Người này thật ghê tởm chỉ biết dựa hơi người ta! Trương Chuẩn và fans máu mặt quá, anh Chân chụp chân của anh, là để mắt anh!” Còn có người nói: “Vốn dĩ không biết Trương Chuẩn là cọng hành nào, tìm trên Tieba mới thấy thật khó coi, rác rưởi!”
Trương Chuẩn tay run run, càng kéo lên cao
càng thấy nhìêu người bình luận: “Tin tức nóng nửa đêm hôm qua không thấy sao, anh
Chuẩn vì cái gì mà đăng hình chân anh, bởi vì tâm xấu như bàn chân!”
“Cái này là sao?” Trương Chuẩn hoàn toàn ngốc, tin tức nhắc nhở không ngừng nhảy ra, màn hình phía bên phải một chuỗi điểm đỏ.
“Em lên Tieba xem, chính là
lần trước phỏng vấn, không phải trạng thái anh không tốt sao,” Tiểu Đặng vuốt
cái mũi: “Liền có fans Chân Tâm nói anh toàn bộ hành trình mặt mày khó chịu,
làm trò ảnh đế tự cao tự đại, mấy người qua đường xem khó chịu, phản bác hai
câu, bọn họ liền cãi nhau, nói Chân Tâm tốt bụng giúp anh.”
Lúc này có người đi tới, Tiểu Đặng dừng nói. Người tới gần mặc đồ như Trương Chuẩn, thân trên ở trần chỉ mặc áo khoác, quần đùi jeans, cao cao tráng tráng khách khí mà kêu một tiếng: “Thầy Trương.”
Hôm nay quay cảnh cần phối
hợp diễn viên mới, là tiểu thịt tươi anh tuấn, mắt to tròn tròn, tinh thần phấn
chấn, Trương Chuẩn miễn cưỡng cười cười: “Tiểu Viễn,” anh vô tâm tư cùng hắn
khách sáo: “Có việc gì?”
Người trẻ tuổi tên Tiểu
Viễn cười thẹn thùng: “Em muốn thỉnh giáo thầy Trương mấy tư thế tập thể hình
đó mà,” nói rồi cậu cởi áo khoác đặt lên trên ghế, lộ ra dáng người rắn chắc: “Nơi
cơ bụng này em tập thế nào cũng không rõ ràng.”
Hắn chỉ vào cơ bụng của
mình hỏi thật sự nghiêm túc, Tiểu Đặng quá hiểu biết Trương Chuẩn, anh sẽ không
cự tuyệt người ta, quả nhiên, Trương Chuẩn bỏ qua chuyện của mình, dùng tay áp
sát cơ bụng người ta: “Có thể là vấn đề loại hình cơ bắp.”
Tiểu Đặng xem thường, tâm nói loại sự tình này làm gì không đi hỏi giáo viên thể hình của mình?
Có thể là tiểu thịt tươi anh
tuấn đang khoe hàng làm nhân viên công tác đều vây lại đây xem, đặc biệt là các
cô nàng, cô một câu tôi một câu mà loạn cào cào.
“Anh thấy cơ bụng của em
vậy là đẹp rồi đó,” Trương Chuẩn nhẹ nhàng véo cơ bụng tiểu thịt tươi: “Xúc cảm
rất tốt, anh thấy không cần thiết đơn thuần theo đuổi chi cho đẹp.”
“Cơ bắp này khó coi mà anh,”
tiểu thịt tươi mơ hồ không rõ.
“Tỷ như cơ bắp của anh này,” Trương Chuẩn đem áo khoác cởi ra, anh khổ người không lớn, nhưng đường cong đường nào ra đường đó: “Anh chưa bao giờ ăn lòng trắng trứng, thoạt nhìn thì không rõ, nhưng có sức bật,” vừa nói, anh nhẹ nhàng gồng cơ cong lưng, thân thể uốn lượn góc độ phi thường xinh đẹp: “Hàng thật giá thật luyện ra cơ bắp.”
Hoàn toàn không mượn ngoại lực, anh vừa động eo cong lên, đầu tóc trên trán có chút loạn, che đậy nửa bên lông mi: “To con là vì tập thể hình, cơ bắp lớn đến khoa trương, nhưng lên cầu thang đều là hoảng,” anh cười ôn nhu, khóe môi cong cong: “Anh mà dùng hết sức thì khả năng một quyền liền K.O.”
Tiểu thịt tươi thần sắc đầy
hâm mộ: “Thầy Trương,” cậu thẹn thùng mà nhìn chằm chằm Trương Chuẩn cơ bụng: “Em
có thể sờ một chút được không ạ?”
Đám người nhiều chuyện cười
lớn, không có gì là không thể, ở phòng tập thể thao đây là chuyện thường ngày,
Trương Chuẩn hơi dùng sức gồng mình, làm cơ bụng hình dạng càng rõ ràng, tiểu
thịt tươi duỗi tay lại, chính lúc này, đám người nhiều chuyện lập tức tản ra, như
là tránh né cái gì; ở một góc rất xa Chân Tâm kinh ngạc mà nhìn chằm chằm bên
này.
Một cô nàng chưa hiểu tình
hình bị bạn trai vội vã kéo đi, Trương Chuẩn nghe thấy hắn nhỏ giọng nói: “Em
không thấy trên Weibo hả, hai người bọn họ quan hệ không tốt, em đứng bất động
ở đó là muốn làm bia đỡ đạn à!”
Trương Chuẩn đứng hình vài giây mới hiểu rõ, người
cậu ta nói là mình với Chân Tâm. Chân Tâm không đi tới gần, Trương Chuẩn ngây
ngốc vẫy vẫy tay: “Sao cậu lại tới đây?”
Kết quả Chân Tâm không trả lời, quay đầu đi theo hướng Trần Chính Sâm, chung quanh lập tức có người khe khẽ nói nhỏ: “Bọn họ quan hệ thật sự rất tệ nha.”
Góc editor: tui vẫn chưa có hứng edit mấy chương giữa Cao Chuẩn và Phương Sí.
ghen hay như lào mà quay lưng cái một vậy?
LikeLike
ghen đó
LikeLiked by 1 person
ó ò lại chương sau chắc sẽ mặn mà
LikeLike
Vua chua vua ngot vua man, y chang xoai cham mam duong do
LikeLiked by 1 person
đu kiểu này có ngày gặp tào tháo mất
LikeLike
Ahaha, khong co dau, tac gia ko cho gap tao thao, chi so tao bon thoi
LikeLike
Tui độ có ngày tui gặp Tào tháo thiệt
LikeLiked by 1 person