Nhập vai 41

Trương Chuẩn tắm xong, nằm dài ở trên giường nhàm chán đổi đài. Đã qua nửa đêm mà Chân Tâm còn chưa trở về, không biết vì sao, trong lòng anh nôn nao không yên, Chân Tâm sẽ không nói với người khác, điều này anh biết, nhưng với loại quan hệ này làm anh trở nên nhát gan, giống như biểu diễn trên dây thép, treo lơ lửng ở trên cao, phải thật cẩn thận bước từng bước, nếu không cẩn thận sẽ rơi xuống đất, tan xương nát thịt.

Di động vang làm anh giật mình, điện thoại báo là Tiểu Đặng, anh chột dạ không dám tiếp, điện thoại tắt, rất nhanh lại vang lên, cứ liên tục như vậy khoảng chừng 15 lần, anh chậm chạp mở máy, đầu dây bên kia liền rống: “Anh, anh đang ở đâu?”

“Anh,” Trương Chuẩn nghĩ: “Không ở khách sạn.”

Bên kia im lặng, phi thường yên tĩnh, không có một tia thanh âm, chợt nghe thấy Tiểu Đặng hỗn loạn hô hấp: “Anh,” cậu nói: “Anh nếu ở Quân Duyệt, ngàn vạn lần đừng ra ngoài, số điện thoại không biết thì đừng bắc nha.”

Dây thần kinh bên huyệt Thái Dương của Trương Chuẩn giật giật: “Làm sao vậy?”

“Chân Tâm…” Lời nói còn chưa dứt, có người kêu tên Tiểu Đặng, chung quanh tựa hồ ồn ào rất nhiều người, điện thoại cúp.

Trương Chuẩn biết không thể gọi lại, phản ứng đầu tiên là anh muốn gọi cho Chân Tâm, gọi vài lần cũng không có người tiếp, e là đã xảy ra chuyện. Loại tình huống này làm anh buộc lòng suy nghĩ linh tinh, anh nắm điều khiển từ xa, liên tục đổi đài này đến đài khác, trên TV không có tin tức đêm khuya cũng không có chương trình giải trí, anh ngồi đờ người quyết định xuống giường mặc quần áo.

Quần áo mặc xong rồi, vẫn cứ không biết nên làm cái gì bây giờ, di động lại vang, quả nhiên là dãy số không quen biết, anh ôm đầu chờ tiếng chuông qua đi, hết trận này đến trận khác, đại khái giằng co một giờ, mới dần dần bình ổn.


Trong một giờ này anh suy nghĩ rất nhiều, tin xấu nhất có thể là Chân Tâm lỡ miệng, nhưng anh hiểu biết Chân Tâm, hắn không phải người nói nhiều. Come out? Nghĩ tới từ này toàn thân anh toát ra mồ hôi lạnh, “Xong rồi”, anh nghĩ, nếu hắn có nói ra thì toàn bộ ý tưởng, sự nghiệp, người nhà, vất vả phấn đấu nhân sinh, hoàn toàn huỷ hoại.

Anh mở khóa di động, mở ra trình duyệt, ngón tay run rẩy nhấn vào “Chân Tâm”, sau đó là “Trương Chuẩn”, đây là lần đầu tiên anh đem tên hai người ở liền bên nhau, đánh xác nhận, kết quả nhìn thấy ghê người: “Chuyện tình của Ảnh đế Chân Tâm tại phim trường, kẻ thứ ba lại là đồng tính!?”

“Chân Tâm Trương Chuẩn kết duyên nhờ diễn chung? Tai phải của hai người đều mang chung một kiểu khuyên tai!?”

Tên hai người đều trên Baidu hot search, tin tức mới nhất đều là:

 “Ai có thể nói cho mị biết Trương Chuẩn là cọng hành nào, mượn đùi gà của mị để nổi tiếng sao?”

“Chân Tâm không phải đồng tính luyến ái, trời ạ mị không tin.”

“Lại thêm nam nhân tung tin đồng tính để nổi tiếng, thật mẹ nó ghê tởm, cút mẹ nó đi!”

Trương Chuẩn che miệng lại, yết hầu tanh tanh ghê tởm, anh cố nén hoạt động ngón tay, tin nóng đều truyền từ Weibo, người tuyên bố là hội viên chứng thực, ID – Thái Dương Giải Trí, anh liền nhớ tới mấy người ở nhà ăn ngày trước.

Tin trên Weibo chỉ có ngắn ngủn mấy chữ, nhưng phía dưới lại có đến chín chương phụ cùng hình ảnh, có ảnh vừa chụp Chân Tâm ở hiện trường bằng di động, có ảnh Trương Chuẩn lúc ở nhà hàng, có buổi họp báo phim truyền hình, cũng có tham dự hoạt động, điểm tương đồng là hai người đều mang khuyên tai đuôi cá, cuối cùng là hình hai người mặc đồ đối lập nhau.

Trương Chuẩn nghĩ mãi cũng nghĩ không ra, không biết ngày đó ở nhà ăn rốt cuộc có phải hay không mang khuyên tai đuôi cá, kỳ thật có phải hay không cũng đã chậm, sức quan sát của paparazzi cùng với trí tưởng tượng và hành động hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của anh, anh trước giờ chỉ là một diễn viên nhỏ, chưa đủ sức làm đại minh tinh, chủ đề liên quan nhảy ra phía dưới, đoạn phỏng vấn ngắn đêm nay, anh click mở một cái, mặt Chân Tâm liền xuất hiện.


“Phùng Uẩn Đình nói không phải là thật,” hắn hơi ngửa đầu, từ trên cầu thang nhìn đám phóng viên bên dưới: “Tôi muốn đính chính với mọi người, người đề xuất chia tay là tôi, không phải cô ấy.”

Đám phóng viên ồ lên, lập tức có người hỏi: “Thầy Chân, thầy là đang bảo vệ Phùng Uẩn Đình?” Cố ý hay vô tình, hắn vì Chân Tâm đắp nặn hình tượng hảo nam nhân mà cung cấp một cơ hội: “Kỳ thật hai người còn tình cảm?”

Chân Tâm muốn trả lời, đột nhiên có người giơ lên di động, ống tay áo dán Thái Dương Giải Trí sticker: “Thầy Chân!”

Trương Chuẩn tâm nổi bão, giờ khắc này anh mới biết được, so với sự sợ hãi của bản thân thì  làm Chân Tâm bị nghi ngờ trước mặt mọi người mới là làm cho anh đau lòng.

“Thỉnh các vị đồng nghiệp xem tin tức Weibo, tin tức giải trí nóng nhất từ Thái Dương Giải Trí, Chân Tâm Phùng Uẩn Đình chia tay nội tình, đại ảnh đế không kiềm chế được xu hướng tình dục của mình!”

Màn ảnh video rung chuyển, hiển nhiên các nhà truyền thông đều mở di động lên Weibo, không ai chú ý Chân Tâm trên cầu thang, chỉ có Trương Chuẩn nhìn chằm chằm hắn, người mơ hồ run rẩy, sợ hãi.
Chân Tâm không thể xem di động, hắn thật thanh tỉnh, nhìn chẳng khác nào tự nhận chột dạ, phóng viên các đài đều xôn xao, một trận trầm mặc ngắn ngủi, như thủy triều lên xuống thất thường báo hiệu con sóng thần đã đến, Chân Tâm không lộ thanh sắc mà ngẫm nghĩ, hay là bị chụp lén lúc hai người cầm lòng không đậu hôn nhau bên con hẻm nhỏ? Hay là đoàn phim vô ý lọt ra ảnh hậu trường?

Chất vấn ngày càng nhiều: “Thầy Chân, là sự thật sao? Bởi vì quay phim điện ảnh đồng tính nên chia tay? Phùng Uẩn Đình là người bị hại sao?”

Chân Tâm cười vô tội, biểu tình châm chọc: “Tôi không biết các anh hỏi cái gì.”

Phóng viên sôi nổi đem điện thoại cùng hình ảnh cho hắn xem, chỉ là chưa kịp gì hết, Đoan Chính mang theo người trong đoàn phim tới, một mặt ngăn cản truyền thông, một mặt đưa Chân Tâm vào thang máy, tin tức hình ảnh đến đây kết thúc.

Trương Chuẩn còn chưa kịp thoát giao diện, video đã bị điện báo giao diện cắt, hai chữ “Chân Tâm” hiện lên, anh vội vàng tiếp: “Alo!”
Bên kia hơn nửa ngày không có thanh âm, Trương Chuẩn cũng không nói lời nào, trải qua mấy phút im lặng, ống nghe truyền đến một tiếng thở dài, Chân Tâm mệt mỏi nói: “Tôi bên này có chút việc.”


“Cậu thế nào rồi?” Trương Chuẩn vội vàng hỏi.

Chân Tâm tựa hồ đối vấn đề này thực ngoài ý muốn: “Tôi không có việc gì,” hắn có vẻ mệt mỏi: “Tiểu Đặng nói anh có gọi,” hắn đi đi lại lại trong phòng: “Vấn đề ở khuyên tai, tôi đắc ý quá mức.”

Nghe được giọng của hắn, Trương Chuẩn liền thả lỏng, nằm ngã vào trên giường lớn, đèn treo trên đỉnh đầu không biết như thế nào mà chói mắt, nước mắt mơ hồ che khuất tầm mắt, anh giận dỗi mà lau một phen.


Trương Chuẩn trở mình, nằm vùi vào trong chăn như người ở tầng 38 cách hai con phố, âm thanh vang lên trong bóng đêm: “Đừng cúp điện thoại được không?”
Bên kia yên tĩnh, vụng về nói: “Thật ra tôi cũng có Wechat nhưng mà không biết dùng.”
“Tôi dạy cho cậu,” Trương Chuẩn lộ hai chân ngoài chăn, ở trong chăn to nhỏ: “Người đại diện của cậu tìm tôi.”

Người đại diện của Chân Tâm đã sớm tới tìm, là một nữ nhân họ Lý hơn bốn mươi tuổi, mang mắt kính, tóc ngắn thời trang, quần áo công sở nghiêm chỉnh, thần thái lại rất nghiêm khắc, nàng hơn 5h sáng đã đến gặp Trương Chuẩn, hẳn là bay suốt đêm từ Đài Loan. Bắt tay chào hỏi, nàng cái gì cũng không nói, ngồi trên sô pha tiếp điện thoại, nửa giờ sau, Tiểu Đặng cùng Chân Tâm mới đến.

Trương Chuẩn mừng rỡ như được giải cứu vội mở cửa mời hai người vào trong, Tiểu Đặng mua bữa sáng, nhưng không ai ăn nổi, đơn giản chào hỏi nhau, lặp thành hai phe, phe Chân Tâm ngồi trên sô pha, phe Trương Chuẩn ngồi trên giường, hai bên đối chọi nhau trong hòa bình.

“Tin nóng bản thân không phải là chuyện lớn,” Lý nữ sĩ đi thẳng vào vấn đề: “Không có chứng cứ rõ ràng, tùy tiện tìm một lí do có thể che giấu, nhưng là tai tiếng đồng tính chúng tôi nuốt không trôi.”

Lời này có điểm trách cứ, giống trưởng bối răn dạy tiểu hài tử gây ra họa, Tiểu Đặng lập tức đối đáp: “Tiền bối, chúng tôi bên này cũng giống bên cô.”
“Hiện tại kịch bản đã viết xong,” Lý nữ sĩ không để ý tới hắn, mà là có chút tò mò liếc mắt nhìn Trương Chuẩn: “Đoàn đội quan hệ xã hội của chúng tôi đã mua thủy quân, chỉ cần bên các cậu đứng ra làm sáng tỏ.”

Tiểu Đặng nhíu mày: “Vì cái gì phải chúng tôi làm sáng tỏ?”

“Ai nha, bên các cậu không cần ra tiền, chỉ cần lên tiếng mà cũng không được sao?”

Trương Chuẩn cảm thấy nhục nhã khi nghe lời nàng nói, cơ hàm bạnh lên, Chân Tâm ngồi đối diện anh, nhìn thấy: “Kỳ thật ai làm sáng tỏ không sao cả, tôi…”

 “Tháo khuyên tai xuống!” Lý nữ sĩ nghiêng đầu cho hắn một câu, Trương Chuẩn lúc này mới chú ý, Chân Tâm còn mang khuyên tai đuôi cá, anh quấn quýt si mê nhìn theo, Chân Tâm cũng lớn mật nhìn lại, bọn họ ngồi thật gần nhưng lại không thể nói một câu tri kỷ.

Ánh mắt động tình quá lộ liễu dù chỉ trong nháy mắt, Lý nữ sĩ an vị ở bên cạnh, nhìn thấy rõ ràng, Trương Chuẩn vội vàng cúi đầu, đúng lúc này di động vang lên, là Tạ Đan Di gọi tới, anh mượn cơ hội đi sang một bên trả lời nàng.

“Sáng sớm nay em mới thấy tin tức,” nàng ở bên kia nhàn nhạt nói, có thể nghe ra là cố gắng bình tĩnh: “Anh sao rồi?”

Lý nữ sĩ cùng Tiểu Đặng kịch liệt tranh chấp, không ai nhường ai, Trương Chuẩn sợ nàng nghe được, che lại thu âm: “Còn đang thương lượng bên nào ra mặt.”

Tạ Đan Di sớm nghe được âm thanh tranh luận: “Người đại diện của Chân Tâm là cô Lý phải không? Anh để cô ấy nói chuyện với em đi.”

“Anh không sao, em đừng vướng vào chuyện này.” Trương Chuẩn cúp điện thoại ngồi trở lại mép giường, Chân Tâm nhìn anh dò hỏi, nhưng bị anh trốn tránh ánh mắt.

Chỉ chốc lát sau điện thoại cô Lý vang lên, nàng vốn dĩ không muốn nghe, nhưng cùng Tiểu Đặng giằng co lâm vào cục diện bế tắc, cũng muốn làm dịu tình hình, nàng nghe máy: “À, à, Đan Di hả, đúng, ở party của Tracy đã gặp qua,” nghe xong lời chào hỏi, nàng ngoài ý muốn nhìn Trương Chuẩn: “Như vậy à, được, kia đương nhiên không thành vấn đề, chúng tôi cũng hy vọng mau chóng giải quyết.”

Bỏ điện thoại xuống, nàng vừa lòng cười: “Tiểu Trương,” nàng hướng Trương Chuẩn nói: “Bạn gái của cậu nguyện ý làm sáng tỏ, chuyện này đối với ai cũng tốt, đúng không.”

Trương Chuẩn lập tức muốn phản bác, loại sự tình này, dựa vào cái gì mà nhờ đến Tạ Đan Di, không chờ anh lên tiếng, Chân Tâm dành nói trước, mang theo giọng mũi lười nhác: “Chuyện này sao phải nhờ đến cô ấy?”

Bọn họ tâm linh tương thông, suy nghĩ cùng lời nói đều giống nhau, Trương Chuẩn không dám tin mà nhìn chằm chằm hắn, xem hắn thản nhiên tiếp tục nói: “Nàng là người ngoài cuộc, vấn đề của tôi, tôi tự mình làm sáng tỏ.”

Cô Lý tức giận quăng ngã đồ vật, quăng ngã điện thoại bàn: “Làm sáng tỏ? Cậu một khi lộ diện là hết đời!” Điện thoại rơi trên mặt đất, ống nghe rớt ra ngoài, dồn dập âm vang: “Hơn mười tuổi là tôi mang cậu xuất đạo, không phải để cậu ba mươi tuổi đạp đổ!”

Khí thế của nàng quá mạnh, tức giận đến mức không ai dám trả lời, Chân Tâm uất nghẹn mà rụt cổ, Trương Chuẩn ngơ ngác nhìn hắn, cô Lý đứng lên: “Tiểu Đặng,” nàng móc ra thẻ ngân hàng: “Mướn một phòng khác, Chân Tâm tạm thời không quay về bên kia, tôi sẽ gọi báo cho đoàn phim.”

“Tiền bối,” Tiểu Đặng tiếp nhận: “Cũng mướn một phòng cho cô?”

“Không,” cô Lý bất đắc dĩ thở dài: “Bên Đài Loan còn có việc, trưa nay tôi sẽ đi.”

Tiểu Đặng mướn phòng đối diện, mọi người bên Chân Tâm dời đi, căn phòng lớn giờ đây trở lại yên tĩnh như lúc đầu, âm thanh bao nilon sàn sạt nghe tới thật tịch mịch: “Anh, ăn một chút gì?” Tiểu Đặng nói.

Trương Chuẩn lắc đầu, vô lực mà cầm lấy di động, chỉ trong một buổi tối, tin tức giả bay đầy trời, Tiểu Đặng quan tâm tới anh: “Anh ngủ một chút đi.”

Trương Chuẩn mở ra Weibo, đủ loại tin nóng che trời lấp đất, Mỗ tiên sinh nào đó người Đài Loan lên Weibo thề thốt son sắt bật mí Chân Tâm là song tính luyến, liệt ra danh sách “Bạn trai cũ” của Chân Tâm.

 Trương Chuẩn cả tinh thần lẫn thể xác đều mệt mỏi, nhưng không nhịn được mà tìm kiếm, kế tiếp là tin tức của mình, đến từ một giáo viên huấn luyện nào đó: Tôi với Trương Chuẩn là từ một đội võ thuật, cậu ta khi đó đã có hứng thú với nam sinh rồi, lúc mọi người tắm rửa, ánh mắt cậu ta thường xuyên nhìn ngắm, mọi người hiểu chứ, cậu ta chính là tên đồng tính đó! Còn có: Tôi với cậu ta không cùng một cái ký túc xá, nhưng nghe người cùng phòng với cậu ta nói, tôi chưa từng thấy qua, cậu ta ở ký túc quan hệ lung tung, mà toàn là con trai nữa chứ! Bên dưới Weibo để số di động cùng địa chỉ phòng tập thể thao, còn có một câu “Hoan nghênh điện báo / cửa hàng Vũ Tuân”, hình đại diện là một võ sư tuấn tú đầy cơ bắp, Trương Chuẩn nhìn tới nhìn lui, không quen biết.

“Toàn nói nhăng nói cuội, anh xem những cái đó làm gì!” Tiểu Đặng ở một bên oán hận, nhưng Trương Chuẩn biết, cậu đau lòng cho mình: “Ai ai Đặng Tử Trừng, ở đây còn có người nói anh cùng Chân Tâm luyến ái thật nhiều năm!”

Anh nói giỡn, Tiểu Đặng hiểu được anh mình miễn cưỡng cười vui: “Đó là chuyện nhỏ,” cậu bắt lấy bánh mì ngồi bên người Trương Chuẩn: “Nửa đêm ngày hôm qua có người gọi cho em, cầu anh chụp hình trang bìa nữa đó, em còn vui mừng nữa đó, hỏi ra là Lam Nhạt Võng.”

“Lam Nhạt Võng là cái gì?”

Tiểu Đặng hai quai hàm phình phình, ra sức nhai: “Trang web đồng tính lớn nhất Trung Quốc.”

Trương Chuẩn nghẹn họng, tiêu hóa nửa ngày, mới quay đầu lại xem tiếp tin tức, tin tức giả mà nói như thật, nói anh cùng Chân Tâm yêu nhau lúc đóng phim《 cưỡi ngựa 》, còn dùng từ là “Thiên lôi câu địa hỏa”, cẩn thận yêu thầm, chờ đến gặp lại 《 bắc cao phong 》, hai người cố ý lảng tránh đối phương, cho nên truyền thông không thể chụp tấm ảnh nào hai người bên nhau, chủ nhân tin này còn rất là có tâm, đăng tấm hình lúc Trương Chuẩn vô tình đụng trúng cây dù vào đầu Chân Tâm.

Lời nói dối thật là tốt đẹp, đẹp đến mức Trương Chuẩn đọc còn tin, di động Tiểu Đặng lúc này “Đinh” một tiếng, là tin nhắn của Tạ Đan Di, nói đoạn phỏng vấn ngắn đã lên mạng.

Cậu click mở đường link, video độc quyền của Giải Trí Thiên Đều, Tạ Đan Di trang điểm nhẹ, ăn mặc đơn giản áo thun trắng quần jeans, nhìn ra được thời tiết Quảng Đông còn rất nóng: “Chào mọi người.” Nàng ôn hòa mà chào hỏi.

Không biết vì cái gì lúc nhìn đến nàng, Trương Chuẩn xúc động muốn rơi lệ, nàng ở trong video làm sáng tỏ sự tình, giải thích Trương Chuẩn xu hướng giới tính, giải thích khuyên tai chỉ là đoàn phim hành vi, khi bị hỏi đến Trương Chuẩn cùng Chân Tâm quan hệ, nàng nói: “Bọn họ có quan hệ gì chứ, tôi biết khi quay 《 bắc cao phong 》, bọn họ thậm chí không nói lời nào, nhiều nhất là đồng nghiệp thôi.”

Phóng viên hỏi nàng có điều gì muốn nói với Trương Chuẩn qua màn hình không, nàng ngượng ngùng mà cười rộ lên, dùng giọng Quảng Đông nói một câu: “Thầy Trương, quay phim xong thì về nhà thôi, em ở nhà chờ anh.”

Video kết thúc, Trương Chuẩn áy náy không thôi, nước mắt theo cằm rớt xuống, Tiểu Đặng muốn phân tán sự chú ý của anh, quơ quơ di động: “Anh ơi xem này, thủy quân bên Chân Tâm thật dũng mãnh nha, hiện tại càng ngày càng nhiều người đang mắng đoàn phim xài chiêu!”

Chuông cửa đột nhiên vang lên từ một tiếng đến dồn dập, Tiểu Đặng kiểm tra từ mắt mèo quả nhiên là Chân Tâm.

“Tên thần kinh!” Cậu vẫn mở cửa, Chân Tâm lật đật đi vào, nhìn theo hướng Trương Chuẩn ngồi bên mép giường.

“Này!” Tiểu Đặng muốn ngăn cản nhưng không kịp, hắn cũng không nói gì, ra sức ôm chặt Trương Chuẩn.

“Em đi đây!” Tiểu Đặng sợ tới mức chạy ra khỏi phòng, cậu chưa kịp đóng cửa lại thì thấy, hai cánh tay thon dài của Trương Chuẩn ôm sau lưng Chân Tâm, Chân Tâm đứng bên chân giường, cúi đầu nhìn Trương Chuẩn.

Bọn họ hôn môi đó. Tiểu Đặng không biết là sợ hãi hay là chán ghét, nhanh chóng quay đầu oán hận nhìn ván cửa, mắng một câu: “Chết tiệt!”


Góc editor: chương này dài dã man con ngang.

Thiên lôi câu địa hỏa: sấm sét bị hấp dẫn bởi lửa.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s