Cao Chuẩn ngồi ở sau bàn làm việc, trên mặt bàn để đầy đồ vật, sách báo, nào là sách phát họa, trong đó đầy hình ảnh các bàn tay, nếp gấp áo thời Trung cổ đang cần anh xem xét, nhưng trước mắt chúng nó tựa hồ đã chết, anh còn đặt mình ở phòng ngủ nhà Phương Sí, trên lưng bị đè nặng trọng lược của người nam nhân khác.
Phương Sí đè nặng anh, bắt hai cánh tay hai bên kẹp chặt ở giữa lưng, chặt đến nỗi anh phải cong lưng, mặc hắn ở trên lưng cắn mút, sắc tình mê người. Mông cùng đùi liên tiếp dụng tâm kín đáo mà cọ xát, có thể nói tình yêu đổi được luôn giới tính, chứng kiến nó chỉ có tấm nệm kẽo kẹt rung động cùng với bức màn cửa xuyên thấu ánh sáng nhạt từ đèn đường.
“Phương,” Cao Chuẩn muốn nói chuyện, bị Phương Sí che miệng lại, ngón tay theo cằm hướng cổ, ở trên ngực bóp chặt đầu vú, đùa bỡn như nữ nhân, từng chập từng chập, hạ thể yếu ớt trên khăn trải giường không ngừng cọ xát, vừa ngứa vừa đau, anh chịu không nổi mà tách đùi, Phương Sí liền vò đầu vú ra lệnh: “Kẹp chặt, không được mở ra!”
“Tôi không được, không chịu nổi!” Anh bắt đầu xin tha, vừa muốn dốc hết sức lực thỏa mãn Phương Sí, vừa muốn thỏa mãn chính mình, không biết làm thế nào, quýnh quáng liền khóc giống như tiểu hài tử bị khi dễ: “Sờ…… Tôi mang ra cho anh sờ được không?”
Cao Chuẩn khép lại tập phác họa, nhanh chóng liếm đôi môi khát khô vì thiếu nước, cửa phòng nhẹ nhàng gõ vang, nghe thanh âm liền biết là Justin: “Vào……” Giọng nói hơi khàn: “Vào đi.”
Quả nhiên là gã, vóc dáng cao ráo cường tráng, đôi mắt to, Cao Chuẩn bị gã từ trên cao nhìn xuống, nỗ lực kiềm chế sợ hãi: “Đã có bản in chưa?”
Justin kinh ngạc nhìn anh, giống trong thời kì phản nghịch gặp được nữ sinh xinh đẹp, đầu óc đều là tràn đầy hormone: “Có.” Gã đột nhiên ngắc ngứ: “Tổ A đã hoàn thành bản thảo, tôi đã đem xuống xưởng in, còn đây là của tổ B, tổ C,” vừa nói gã vừa nhìn lén Cao Chuẩn, dùng một loại ái mộ lưu luyến ánh mắt.
Vậy mà Cao Chuẩn cũng không
thèm để ý: “Xem xong sẽ gọi cậu.”
Anh làm bộ làm tịch mở ra bốn quyển sách nhỏ, Justin xoay người đi ra ngoài, khép lại cửa, trong nháy mắt có chút chần chờ.
Quyển sách trên là tổng hợp hội họa, điêu khắc, hành vi nghệ thuật, Cao Chuẩn cái gì cũng nhìn không vào, anh chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, thân thể cùng mông run rẩy, Phương Sí vẫn bắt lấy cổ tay, một chút không cho động, anh không có sức lực, cũng đánh mất ý thức, duy nhất biết đến chính là Phương Sí bắn ở trên người mình, giống nam nhân làm với nữ nhân.
“A……” Anh thở một tràng dài, mông trên ghế nghiêng nghiêng, vặn vẹo, ngồi không vững, anh nhớ đến Phương Sí, nhớ đến đêm qua…… Cửa mở ra không hề có dấu hiệu, Justin thậm chí không gõ cửa liền xông vào, Cao Chuẩn sững sờ, hai má ửng đỏ, gã đã đóng cửa, khóa chốt.
“Có chuyện gì?” Cao Chuẩn hơi thở nóng bỏng, giọng nói bất mãn. Justin trực tiếp nắm chặt tay ghế, kéo cà vạt đem anh từ trên ghế lại gần mình, Cao Chuẩn lúc này mới nhận thấy được nguy hiểm, nhưng thần thái vẫn còn chìm đắm trong mùi vị tình dục, hai tay mềm mại đẩy cánh tay gã: “Cút, đi ra ngoài!”
Đáp lại anh chính là mùi vị môi lưỡi, trơn trượt nước miếng cùng lời nói hạ lưu vô sỉ: “……wanna fuck you!”
Cao Chuẩn như chim sợ cành cong, mỗi một đầu ngón tay, mỗi một sợi lông tóc đều dựng đứng, lạnh run run, không dám tin tưởng mà trừng mắt gã, những hình ảnh xấu xí trở về, bị cởi lột quần áo, bị đùa bỡn hạ thân, bị…… Anh muốn thét chói tai nhưng nhịn xuống, bởi vì nghĩ tới Phương Sí, nếu hắn ở đây, nhất định sẽ kêu anh bình tĩnh, kêu anh không cần kích thích, không cần dùng vũ lực, đừng khóc.
Justin ra sức bắt lấy tay anh, chỉ là bắt lấy, nhưng anh lại hận bản thân chỉ muốn cắn người, vừa cắn vừa run run từ trong tay tranh đoạt cà vạt; Justin trong chốc lát không biết làm sao, ép người trước mắt đến sát tường; trên tường, từ bản đồ thế giới tinh xảo, bức tranh tĩnh vật, đến bộ đồng thau Châu Âu bị kéo xuống, rớt trên mặt đất.
“Justin……Justin……” Cao Chuẩn vô ý nghĩa mà kêu tên gã, vài lần muốn chạy, cũng chưa giành lại được cà vạt, anh thối lui đến một cái góc tường, Justin nhanh chóng vươn cánh tay đem anh vây ở bên trong.
Cao Chuẩn thật sự chịu đựng không nổi, đầu gối cong lại theo vách tường nhún người, Justin một bàn tay liền chống đỡ anh, sức lực như trâu đực, mặt trướng đến đỏ bừng, không ngừng phun khí nóng, đôi mắt si mê không ngừng nhìn anh, bàn tay to rốt cuộc bóp chặt cổ anh, ngón trỏ câu lấy cổ áo, chỉ cần dùng một chút lực kéo ra.
Cởi áo sơmi anh ra, dùng cà vạt bó trụ cổ tay của anh, sau đó gã cởi quần ra, lấy áo mưa cùng dịch bôi trơn vừa rồi chuẩn bị.
Trong đầu lướt qua hàng vạn cảnh, chuyện tới trước mắt lại có chút khiếp sợ, Justin gấp đến độ không biết làm gì trước, chân tay luống cuống không biết nặng nhẹ mà ôm Cao Chuẩn, anh đã bị gã dọa sợ tới mức đáng thương, trong miệng yên lặng niệm: “Không được, không được…”
Gã muốn ôm anh, anh liền trốn, gã cuồng bạo mà ở trên người anh sờ loạn, trên eo, ngực, đùi, nơi này niết một phen nơi đó xoa một phen, mỗi nơi được chạm tới Cao Chuẩn đều phát ra tiếng kêu sợ hãi nho nhỏ, Justin muốn làm tới, nhưng không hạ thủ được, giống hổ lớn không ăn thịt gà con, gã xụi lơ, lo lắng cho con mồi: “Thầy, thầy ơi, thầy đừng trốn!”
Véo cổ tay dừng lại, Cao
Chuẩn nhút nhát nhìn gã, không xin tha, cũng không phản kháng, như là thương
lượng, lại như là khuyên bảo: “Trước buông tôi ra, bình tĩnh lại.”
Justin phảng phất không nghe được, nâng cằm anh, ngón cái mạnh mẽ cọ bờ môi của anh, nếu anh là nữ nhân, lúc này son môi nhất định bị tray chét đầy cằm, nhưng đây là nam nhân, mỗi chỗ hồng đều là máu thoát không được. Gã yêu nhan sắc của anh, quả thực là ý loạn tình mê, si ngốc ảo tưởng chính mình chính là tình lang của người ta, thả lỏng hai tay, thật cẩn thận mà hôn lên.
Môi cùng môi cách xa nhau bất quá một chút xíu, Cao Chuẩn đột nhiên đẩy gã ra, Justin hoàn toàn không phòng bị, anh từ trong lòng ngực chạy thoát, cà vạt tơ tằm theo cổ tay rớt xuống, mắt thấy liền phải rời tay, Justin một cái trở tay đem đuôi áo túm chặt, chợt gây lực làm Cao Chuẩn ngã xuống đất, Justin thuận thế nhào lên, như một tên khốn, thô bạo mà ngăn chặn giãy giụa của anh. Cao Chuẩn nỗ lực kéo bản đồ treo tường, bức tranh, đồ đồng thau trên mặt sàn, nắm trong bàn tay.
Justin theo bản năng trốn tránh, gã cho rằng Cao Chuẩn cùng đường sẽ công kích mình, kết quả anh chỉ là cầm con dao đánh vật với cà vạt, anh run tay cắt, đáng tiếc dao nhỏ đã lâu không dùng, cùn từ lâu, nếu không dùng sức sẽ cắt hoài không đứt, Justin trố mắt nhìn anh, xem anh thê thảm đánh vật với chiếc dao cùn.
“Thầy,” buông cà vạt trong nắm tay, gã bò lại gần, từ tay Cao Chuẩn đoạt đi dao nhỏ, nhưng anh có chết cũng không buông, nói không đau lòng là nói dối, Justin rống lớn: “Đừng cắt nữa, thầy!”
Cao Chuẩn giật mình ngẩng đầu, trước mắt là một đôi tay đẹp như điêu khắc, khớp xương rõ ràng, gân kiện hữu lực, vỗ tay cướp đi con dao, ấn bu lông nhẹ nhàng đem con dao bẻ thành hai nửa quăng lên sàn nhà: “Thầy.” Gã chép miệng, tựa hồ trừu trừu cái mũi: “Em chỉ là thích thầy.”
Gã chỉ là tiểu hài tử, dùng tay áo âu phục lau lau đôi mắt, đầu gối quỳ trên mặt đất, cánh tay ôm eo Cao Chuẩn, chui đầu vào bụng anh rớt nước mắt: “Thực xin lỗi, thầy, em xin lỗi!”
Cao Chuẩn giương miệng thở dốc, tóc đen rớt trên sàn nhà, anh muốn đứng lên thì bị Justin giống mèo nhà làm nũng mà tựa, không thể động đậy: “Cậu đứng lên trước đã.”
Justin căn bản không dám, ánh mắt trốn tránh, dũng khí nói chuyện đều không có: “Thầy tha thứ cho em, em liền đứng dậy.”
Cao Chuẩn tâm phiền, không muốn bàn điều kiện với gã, thanh âm lạnh lùng: “Thật không muốn đứng dậy?”
Justin biết tính tình thầy
mình, ngoan ngoãn bò dậy, chỉnh trang đầu tóc, vóc dáng cao lớn vậy mà co quắp
chờ Cao Chuẩn tuyên án.
“Đi ra ngoài.” Cao Chuẩn
chỉ nói hai chữ.
Justin không chịu, ngượng
ngùng xoắn xít: “Thầy cùng tên bác sĩ kia có phải hay không cái loại này quan
hệ?”
Cao Chuẩn sắc mặt lập tức
khó coi, mang vẻ mặt giẫm phải cứt chó, mẫn cảm nói: “Đi ra ngoài!”
Nhìn theo Justin ra tới cửa, thẳng đến nghe thấy thanh thúy tiếng mở chốt, anh mới chân chính thở dài, Justin vẫn chưa muốn đi, ở cửa cọ xát: “Thầy,” gã ăn nói khép nép mà cầu xin: “Thầy nghĩ tới em một chút!”
Cao Chuẩn liếc mắt một cái, không muốn nghĩ tới gã, cố nén chán ghét cùng sợ hãi, xoay người, thật lâu sau lưng mới vang lên tiếng đóng cửa, anh mở mắt ra, liếc mắt nhìn mặt đất hỗn độn đầy những con dao nhỏ cùng hộp đựng bút, còn có áo mưa màu hồng phấn.
Anh chạy nhanh tới cửa, mắt cá chân như bí sái, ẩn ẩn đau, khóa lại, chuyện thứ nhất cần phải làm chính là cầm lên điện thoại, ấn dãy số đã thuộc lòng, ôm ống nghe nôn nóng mà chờ, di động đối phương tắt máy, anh lại gọi máy bàn, hai ba giây sau có người bắt: “Alo?”
Là âm thanh quen thuộc, âm thanh anh muốn nghe nhất, nước mắt rớt xuống ào ào, anh nửa ngày đều nói không nên lời, bên kia như là tâm linh tương thông, thấp giọng hỏi một câu: “Ngài Cao?” Thậm chí không cần Cao Chuẩn trả lời, đối phương thanh âm nhỏ lại, tựa hồ là bưng kín ống nghe: “Ngài Lưu thật xin lỗi, tôi có một cuộc điện thoại quan trọng cần năm phút đồng hồ, sau đó gọi lại cho ngài.”
Điện thoại cắt đứt, thực
nhanh điện thoại di động vang lên, Cao Chuẩn nhanh chóng móc ra nghe, Phương Sí
thanh âm thực dồn dập: “Làm sao vậy?”
Cao Chuẩn nỗ lực làm chính
mình có vẻ trấn tĩnh: “Tan tầm anh tới đón tôi, được không?”
Phương Sí không hỏi nhiều,
chỉ nói: “Cậu không sao chứ?”, Cao Chuẩn nói không có, hắn vì thế nói: “Chờ tôi.”
Cao Chuẩn muốn cúp điện
thoại, bên kia đuổi theo một câu: “Bảo vệ tốt chính mình, sợ hãi, liền……” yên
tĩnh một chút, Phương Sí nhẹ nhàng nói: “Liền nghĩ tới tôi.”
Phương Sí nửa tiếng sau đến, Cao Chuẩn ngồi vào xe Volvo của hắn so với ban đầu tự nhiên hơn rất nhiều, nhưng anh còn làm bộ, làm bộ sợ hãi, làm Phương Sí thắt dây an toàn, anh dùng đôi môi khô ráo hôn một cái lên sườn mặt Phương Sí. Phương Sí nhìn anh với khoảng cách rất gần, kia là đôi mắt, cái mũi, môi, lỗ tai tất cả đều là hồng, có chút bất đồng, có chút là do khóc mà hồng, có chút là xấu hổ: “Justin?”
Cao Chuẩn biểu tình có chút
mất tự nhiên: “Tôi giải quyết được, không có việc gì.”
Phương Sí đánh tay lái quẹo
trái, chuyển động tay lái: “Tôi muốn nghe chi tiết.”
Xe chậm rãi chạy theo dòng
xe cộ, thẳng đến khi xe lên tới cầu, Cao Chuẩn hai tay nắm tây trang vạt áo: “Cậu
ấy chính là giống như lần trước tôi kể.”
Phương Sí biết anh chưa nói thật, không cao hứng mà trầm mặc, Cao Chuẩn vội vàng nói: “Tôi an bài cậu ấy xuất ngoại, ngày mai liền đi.”
Phương Sí trên mặt lúc này
mới có chút nhan sắc: “Đi nơi nào?”
“Zurich, mở rộng thị trường.”
“Khi nào trở về?”
Phương Sí lái xe rất nhanh, không giống hắn mọi khi, rất nhiều lần suýt đụng
đuôi xe phía trước, Cao Chuẩn khẩn trương mà trừng mắt nhìn kiếng xe, thử thăm
dò hỏi: “Anh…… Giận tôi?”
Phương Sí chờ anh hỏi câu này, chờ anh mở miệng la hắn, tốc độ xe rõ ràng chậm lại, tâm tình hắn tốt hơn một chút: “Chúng ta hôm nay không trị liệu, mang cậu đi giải sầu.”
Hắn muốn dẫn anh tới câu lạc bộ vũ đạo, bất quá không phải “Hắc trì”, là phòng học Street Dance rất lớn, thời điểm dẫn Cao Chuẩn đi vào, âm thanh điên cuồng cùng tiếng huýt sáo quả thực đinh tai nhức óc, vũ công đội mũ ở trước gương nhảy quay cuồng, người người đứng xem vổ vũ bên ngoài, chật như nêm cối: “Như thế nào nhiều người như vậy?” Phương Sí hỏi nhân viên công tác.
“Lớp ban ngày!” Bọn họ lớn tiếng kêu mới có thể cho nhau nghe thấy: “Tiết học nhảy tự do, hôm nay có vũ công đặc biệt diễn xuất!”
Phương Sí gắt gao lôi kéo tay Cao Chuẩn tay, Cao Chuẩn cũng đáp trả nắm lấy tay hắn, ở nơi nhiều người như vậy anh một chút cũng không sợ hãi, Phương Sí tìm được một vị trí tốt, ôm anh vào trong lòng ngực: “Như vậy được không?”
Cao Chuẩn chỉ là gật đầu, nhưng tâm khảm sôi trào đến sắp bạo phát, những người trẻ tuổi đó bắn ra biểu tình hấp dẫn, lại xinh đẹp lại gợi cảm, anh không phản ứng kịp với cái ôm sau lưng mình, mỗi lần Phương Sí hô hấp, mỗi một động tác nhỏ, đều là do hắn dẫn dắt, đèn phòng đột nhiên tắt, một cái chớp mắt lặng ngắt như tờ, thật nhanh tiếng vỗ tay cùng reo hò lan tràn khắp phòng, ánh đèn đủ màu lấp lánh, giữa sân đứng hai mươi mấy người vũ công đội mũ, tất cả đều là nam giới.
Âm thanh khuếch đại bắt đầu count down, bọn họ động tác nhất trí xé rớt áo trên, lộ ra cơ bắp tinh tráng cùng quần jean thời thượng và cả quần lót nơi lưng quần, nhân viên công tác cầm phun sương mù xông lên, hướng bọn họ phồng lên thân thể phun nước, các khán giả nữ thét chói tai như điên rồi, three! two! one! Bọn họ thả lỏng thân thể hướng trên mặt đất đảo, tay chấm đất dùng thủ đoạn chống đỡ toàn thân, thoạt nhìn giống đơn thuần cứng nhắc chống đỡ.
Âm nhạc vang lên, là Nanne Gronvall “Hall Om Mig”, Cao Chuẩn đối với mánh lới này vốn là hứng thú ít ỏi, nhưng bọn họ ngay từ đầu nhảy anh liền trợn tròn mắt, hai mươi mấy người nhảy theo âm nhạc mà cùng động tác, mông theo nhạc lắc lư, bắt đầu run rẩy, là bắt chước động tác làm tình.
Bên cạnh có hai cô nàng hơn hai mươi, trang điểm dễ nhìn, áo khoác váy trắng, bụm mặt hưng phấn mà kêu: “Má ơi! Bọn họ thật sexy!”
Thật sexy, Cao Chuẩn lần đầu tiên nghe nói, đôi mắt đột nhiên không dám hướng trong sân nhìn, cơ hồ đồng thời, Phương Sí ôm anh chặt hơn chút, hạ thân sau lưng cương cứng, đũng quần ngạnh ngạnh: “Chúng ta về nhà?”
Bị phun nhiệt khí ở bên tai, Cao Chuẩn đương nhiên ngầm đồng ý, anh chưa từng nghĩ tới sẽ ngồi trên xe của nam nhân khác, mà nam nhân kia cương cứng, mà chính mình còn chưa có, nôn nóng mà chờ bị hắn đẩy ngã ở trên giường cọ xát mông.
Vào cửa bật đèn, Cao Chuẩn đứng ở huyền quan cởi giày, Phương Sí vội vàng cởi quần áo, cũng không biết như thế nào, môi liền cọ đến cùng nhau, chân chính hôn, nóng như lửa thiêu, đầu lưỡi bị đầu lưỡi quay, hàm răng chạm hàm răng, Cao Chuẩn vẫn luôn phát ra giọng mũi nũng nịu, gấp đến độ Phương Sí trực tiếp đi túm dây lưng của anh.
“Đến trên giường đi.” Cao Chuẩn bị
hắn xả đến run rẩy, duỗi tay ở trên vách tường sờ loạn, thật vất vả vuốt đèn
điện chốt mở, ấn vài lần mới ấn đi xuống: “Tôi muốn cái kia……”
Đen như mực, Phương Sí nắm lấy quần lót anh: “Cái gì?”
“Vừa rồi cái kia,” Cao Chuẩn thanh âm giống bị hắc ám nuốt lấy, nghe không rõ: “Nhảy sexy.”
Phương Sí không có đáp lại, Cao Chuẩn mềm nhũn, đột nhiên bị chặn ngang khiêng lên.
Góc editor: Justin lúc này chưa trải qua làm tình với bạn cùng giới, cậu chỉ nảy sinh tình cảm với Cao Chuẩn, muốn làm tình với anh nhưng không biết làm thế nào thôi. Phương Sí chắc từ lúc này biết ghen rồi.
Cái cảnh miêu tả nhóm vũ công nhảy theo nhạc này nọ là tui chém đó, tui đọc không hiểu lắm, mà càng tả thì càng thấy giống mấy cảnh trong phim Magic Mike, có Channing Tatum. Hông biết có bạn nào cũng thích Him như tui hông?