Phòng 3705, Trương Chuẩn chống đỡ cửa, Chân Tâm lại cùng anh giằng co: “Mở cửa.”
“Cậu về phòng của mình đi.” Trương Chuẩn phía sau lưng tựa ván cửa, có vẻ thực khẩn trương.
“Trong phòng tôi không có thuốc.” Chân Tâm biết chìa khóa phòng nằm ở túi bên trái, dứt khoát duỗi tay đi tìm, Trương Chuẩn một bên đẩy tay hắn, một bên trốn người của hắn, cả người bị ép đến sát vách tường, Chân Tâm nhanh chóng liếc mắt nhìn hai bên trái phải hành lang, một phen ôm anh, “Chụt” hôn một cái lên má anh.
“Cậu điên rồi!” Trương Chuẩn sợ tới mức che lại gương mặt, cánh tay vắt ngang ở trước ngực phòng bị, Chân Tâm buông anh ra, không đợi anh phản ứng, “Tí tách” một tiếng, cửa mở, Chân Tâm đem chìa khóa phòng trả lại, mở khóa cửa, thực phong lưu mà nhướng mày: “Vào đi chứ.”
Trương Chuẩn đứng ở cửa nửa ngày, cho đến khi trên hành lang có người kéo valy đi tới, hiếu kì mà nhìn anh mới đẩy cửa vào phòng; Chân Tâm tự nhiên mở ngăn kéo tủ, giống như đây là phòng mình: “Tiểu Đặng đem thuốc để chỗ nào?”
Trương Chuẩn khoanh thay trước ngực, bất an hỏi: “Cậu bị thương thật à?”
“Anh nói đi,” Chân Tâm tìm được một tuýp thuốc mỡ, vặn vặn cái nắp: “Tên tiểu tử kia đá tôi vài cái, nếu không phải sợ bị thương mặt, tôi đã đấm hắn,” hắn vừa nói vừa tự nhiên mà ném thuốc mỡ cho Trương Chuẩn: “Anh hẳn cũng bị đá đi.”
Anh xác thật cũng bị đá tới, tiểu tử kia khả năng luyện qua võ, đôi chân đá có lực: “Cậu bị thương chỗ nào rồi?” Anh buông cảnh giác đi qua, Chân Tâm lại vung cánh tay đem quần áo cởi: “Phía sau lưng, mông, trước eo.”
Trương Chuẩn cảm thấy lông tơ của mình nổi dựng lên, giống như bệnh thương hàn, sóng điện nổi lên tứ phía khiến anh vội vàng dời đi đôi mắt, Chân Tâm giống như cố ý kích thích anh, chậm rì rì cởi bỏ dây lưng, đem quần dài cởi xuống, tùy tiện bò đến trên giường: “Tới đi.”
Trước mặt là một thân thể trần trụi, không tính là kiện mỹ, nhưng lại rất tinh tráng, Trương Chuẩn nuốt nước miếng, đột nhiên không kịp phòng, ngượng ngùng nói: “Tôi xoa bóp không tốt …” Anh căng chặt đến thanh âm đều run: “Ngày thường đều là người khác xoa bóp cho tôi.”
Anh nói chính là “Xoa bóp”, Chân Tâm lại tưởng thành “Bóp”, hạ thân thình lình liền có điểm cương: “Nhanh lên, tôi đau lắm.”
Trương Chuẩn vì thế đi đến ngồi bên mép giường, thuốc mỡ bôi ở trên tay, lạnh lẽo, xoa xoa xoa xoa cho nóng lên: “Nơi nào?”
“Bả vai bên trái,” Chân Tâm mũi nóng lên, nước bọt phân bố cũng nhiều lên: “Còn có trên eo, đầu, bên phải.”
Hắn nói mấy chỗ này thật sự đỏ lên, Trương Chuẩn sợ hắn đau, nhẹ nhàng xoa cho hắn, trước tiên ở vai trái thử lực, hắn xem như nửa chuyên nghiệp, xoa lên không cần ngón tay mà là bàn tay, mỗi lần di chuyển, Chân Tâm đều thoải mái rên hừ hừ.
“Cậu…… Có thể hay không đừng ra tiếng.” Trương Chuẩn xấu hổ đến sắc mặt đỏ thẫm.
“Thời điểm người ta xoa bóp cho anh,” Chân Tâm cố ý đem cái kia “Bóp” nhấn mạnh: “Anh rên còn lợi hại hơn tôi.”
Hắn nhắc tới Ngô Dung, Trương Chuẩn biết không thể trả lời đành phải không nói lời nào. Xoa nhẹ trong chốc lát, Chân Tâm kéo tay anh xuống, anh liền xoa theo cơ bắp cùng đường cong thân thể phía dưới; thuốc mỡ tuy rằng so tinh dầu hấp thu nhanh hơn, phần eo dưới do ảnh hưởng của thuốc mỡ , lấp lánh ánh sáng. Thật vất vả xoa đến eo, Chân Tâm còn muốn anh đi xuống, anh muốn dừng lại: “Đến đây thôi.”
Chân Tâm quả thực là gấp gáp mà kéo xuống quần lót: “Mau xoa bóp hai bên mông tôi nữa.”
Đó là mông của nam nhân, no đủ rắn chắc, mỗi khối cơ bắp đều có thể nhìn đến rõ ràng hướng đi, hiện tại bộ phận kia cọ xát trên khăn trải giường, Trương Chuẩn e dè có chút phẫn nộ, giơ tay liền đánh vài cái, bất quá là cùng một khoảnh khắc, Chân Tâm trở tay bắt lấy cổ tay anh, cố tình hướng đến bên trong quần lót của mình. Đây là trắng trợn táo bạo chơi lưu manh, Trương Chuẩn tránh hai lần cũng chưa tránh ra, anh biết mình không muốn tránh.
“Thật sự đau.” Chân Tâm đem mông hướng lên trên, si ngốc nắm bàn tay anh hướng tới, Trương Chuẩn lại dùng sức nhéo nắm tay.
“Anh không xoa cho tôi, ngày mai khi đóng phim tôi chỉ có thể chịu đựng.”
Trương Chuẩn biết không có thể tin hắn, nhưng biết mình chính là mềm lòng, anh không biết tâm trạng mình nên gọi là gì, giống khẩu thị tâm phi dâm phụ, cư nhiên chủ động giãn ra ngón tay, bao phủ lên cơ thịt nóng hổi, nửa xoa không xoa mà ấn một chút.
Chân Tâm lập tức phát ra thỏa mãn thở dài: “Thật thoải mái!”
Hắn vẫn bắt lấy Trương Chuẩn cổ tay, Trương Chuẩn thẹn thùng mà nói: “Buông ra.”
Hắn đương không nghe thấy: “Xoa đến tôi đều phải cương……”
Trương Chuẩn biết hắn sớm cương, ỡm ờ mà phân ái muội, Chân Tâm nắm chặt tay anh muốn xoay người. Trương Chuẩn mắt thấy tay chính mình ở bên trong quần từ bờ mông tròn trịa xoay hướng lên eo sườn, ở xương hông trải qua một cái biến chuyển, rơi xuống cơ bụng, sau đó chính là……
Anh như bị điện giật nhanh chóng rút tay về, Chân Tâm nằm ngửa nhìn anh, cười xấu xa, một bàn tay nhàn nhã mà gối lên sau đầu, một cái tay khác với tới tay anh, nắm thật chặt, sau đó thực không biết xấu hổ mà mở rộng lòng bàn tay, cùng anh mười ngón tay đan vào nhau. Trương Chuẩn không dám ngẩng đầu, ánh mắt Chân Tâm quá lộ liễu, anh sợ hai người nhìn nhau như vậy sẽ không dứt ra được.
“Tay của anh lạnh qúa……” Chân Tâm lấy bàn tay sạch sẽ của mình lau đi bàn tay dính đầy thuốc mỡ của người kia, hai người tay càng cọ càng ướt, thậm chí khe hở ngón tay đều bóng nhẫy. Chân Tâm dùng thủ pháp mát xa của hộp đêm, vừa xoa vừa nắn bàn tay người kia, vì hai bàn tay đều dính thuốc mỡ liền phát ra âm thanh òm ọp dâm mỹ. Như vậy hạ lưu ám chỉ, Trương Chuẩn cảm thấy thẹn đến lông mi đều run lên: “Cậu…… Học từ chỗ nào?”
Chân Tâm nhẹ nhàng ôm lấy anh, giống từ cây ăn quả thượng túm một quả thục thấu quả hạnh, từ vòm trời biên túm một viên qua đường sao băng, đem anh túm ngã vào trên giường, túm ngã vào người mình: “Hưởng thụ sao?”
Hai người bọn họ mặt dán mặt, mắt đối mắt, môi cách môi chỉ có một lóng tay: “Chúng ta……” Trương Chuẩn lo sợ nghi hoặc hỏi: “Là diễn trò, hay là nghiêm túc?”
Chân Tâm bình tĩnh mà nhìn anh, chậm rãi nói: “Tôi đang câu dẫn anh…… Phải không?”
Trương Chuẩn lập tức ý thức được anh nói chính là lời thoại của Cao Chuẩn: “Đừng nói bậy,” hắn máy móc mà tiếp lời: “Cậu chỉ là cảm xúc không ổn định, căn bản không biết chính mình đang làm cái gì.”
“Không,” Chân Tâm phủ nhận đến kiên quyết: “Tôi chính là câu dẫn anh.”
Nghe xong lời thoại trong kịch bản, Trương Chuẩn không muốn trả lời, Chân Tâm nhắm mắt lại chờ hắn, hắn không tình nguyện mà nói: “Anh là trai thẳng, tôi cũng cũng chỉ thích con gái, không phải câu dẫn không câu dẫn……”
Chân Tâm mở mắt ra, mỉm cười mò qua mặt anh: “Anh xem, chúng ta chỉ là đối diễn, đừng áp lực như vậy.” Sau đó dán môi lên, đầu lưỡi không kiêng nể gì mà liếm láp khoang miệng anh, hạ thể một chút một chút hướng đến giữa hai chân, Trương Chuẩn cảm thấy đầu óc nổ tung, này thật sự chỉ là đối diễn? Chân Tâm cởi dây lưng của anh, còn muốn cởi quần của anh, hắn muốn chỉ là đối diễn?
“Lâu rồi,” Chân Tâm ý loạn tình mê mà ở bên tai nỉ non: “Chúng ta kia lâu lắm đã không có…”
Trương Chuẩn bỗng nhiên nghĩ
hai nam nhân còn muốn sợ cái gì chứ, hắn trở tay ôm lấy anh, giống như nam nhân
khao khát cơ thể nữ nhân. Anh nhớ tới chính mình cái kia “Mộng”, “Mộng” cùng
Chân Tâm chịu chết mà dây dưa, eo như bị gãy vụn, hạ thể không biết mệt mỏi mà
cọ, cái kia “Mộng” liền phải trở thành sự thật, đi đến bước này là không quay
đầu lại được, anh phát run, anh lại không biết liêm sỉ mà cởi quần lót chính
mình.
Chân Tâm tựa hồ cũng không gấp, đem thuốc mỡ chà xát trên tay, banh đùi phải ra, hung hăng nhéo một phen: “Hắn đá nơi này đúng không?”
Là chỗ đó, Trương Chuẩn bị đau, nhưng mà cái đau này mang thêm kích thích đến tê dại, đại khái là bị khiêu khích lên tình dục, Chân Tâm ý xấu nói: “Tới, tôi xoa xoa cho anh.”
Hắn thật sự xoa lên, vừa đáng khinh vừa biến thái, ngón tay nắn bóp bên đùi, mu bàn tay dùng sức ma sát dương vật cương cứng sưnng huyết của Trương Chuẩn. Trương Chuẩn kích động đến chịu không nổi, cánh tay như vô lực mà chà sát: “Làm…… Làm tôi……” Mắt phủ đầy hơi nước, trong miệng phun đều là khí lạnh, Chân Tâm si mê mà thưởng thức anh phóng đãng: “Biết sao tôi đánh gã ta không?”
Trương Chuẩn giương miệng
lắc đầu, hai mắt không có tiêu cự, Chân Tâm tay từ bắp đùi di chuyển đến kẽ
mông, theo lỗ hở ẩm ướt nhẹ nhàng sờ: “Gã ta nói anh nhìn thật là ngon miệng.”
Trương Chuẩn mất một thời gian mới phản ứng lại ý tứ trong lời nói của hắn, phẫn nộ trừng đôi mắt đen lên, Chân Tâm cắn cắn nhẹ trên cằm anh: “Anh nói tôi có phải hay không đánh hắn,” ngón tay đâm vào sâu trong lỗ huyệt: “Gã còn nói, anh lúc bị làm tình…… Sẽ đặc biệt sung sướng.”
Loại này lời nói, chính là quá
phận tán tỉnh, Trương Chuẩn dưới sự giận dữ đánh hắn một quyền, nắm tay đánh
mềm như bông, Chân Tâm nhẹ nhàng tiếp được: “Tiểu Đặng đưa Ngô Dung đi, chừng
nào mới về?”
Trương Chuẩn quả thực theo không kịp suy nghĩ của hắn, cau mày, nghi hoặc mà nhìn chằm chằm hắn, Chân Tâm nói: “Cho tôi vào nhé?”
“Tôi…… Chưa nghĩ ra.” Trương Chuẩn ánh mắt dao động, nhìn ra được đối cái loại này hành vi là sợ hãi.
“Tôi cho anh liếm,” Chân Tâm sắc tình mà vươn đầu lưỡi, trước mắt dâm uế mà cuốn: “Trước sau đều cho anh liếm……”
Trương Chuẩn trong ánh mắt chợt lóe ra kinh ngạc, anh không biết “mặt sau” còn có thể liếm, càng không dám tưởng tượng Chân Tâm bộ dáng liếm cho mình: “Nói bậy gì đó……”
Chân Tâm ngoài ý muốn phát hiện anh trúc trắc: “Mặt sau của anh…… Trước nay chưa từng được liếm?”
Trương Chuẩn khiếp đảm mà liếc hắn một cái: “Ai mà đi liếm cái chỗ này?”
Chân Tâm không dám tin tưởng: “Cũng không đi hộp đêm?”
“Hộp đêm làm cái này?” Trương Chuẩn lộ ra biểu tình ngạc nhiên, còn mang theo điểm chán ghét, Chân Tâm bỗng nhiên có chút không biết làm sao: “Không, không phải…… Cái kia…… Kia đằng trước đâu, anh……”
Trương Chuẩn đỏ mặt lắc đầu, phe phẩy phe phẩy nhớ tới cái kia hoang đường “Mộng”, nhắm mắt, cảm thấy Chân Tâm sờ ở trên đùi mình, từ từ nói: “Đã từ mộng như thế…” Thanh âm nhỏ như tiếng mũi vo ve: “Chính là lần đó đi ca hát, tôi uống nhiều quá, mơ thấy cậu……”
Chân Tâm xoay mình, sắc mặt thay đổi, Trương Chuẩn nói chính là lần đó, anh uống rượu say, bị chính mình lặp đi lặp lại mà lăn lộn…… Nguyên lai anh cho rằng đó là giấc mộng, trách không được ngày hôm sau có chút lâng lâng, ngược lại có vẻ thực…… Thẹn thùng! Chân Tâm trên lưng lộ ra một tầng mồ hôi lạnh, tay từ Trương Chuẩn trên đùi rút về.
Như vậy tư mật thậm chí phóng đãng bộc bạch, ép tới Trương Chuẩn không dám ngẩng đầu: “Tôi có phải hay không điên rồi?”
Chân Tâm cảm thấy yết hầu giống bị dây thừng thít chặt, một chữ cũng nói không nên lời, Trương Chuẩn đợi không được hắn trả lời, mở đôi mắt hồng hồng nhìn hắn, như vậy rõ ràng là mang theo tình yêu. Chân Tâm luống cuống, hắn chưa từng chơi loại này, trong phim ngoài đời như vậy nhiều nhân duyên sớm đến sớm đi, chưa từng gặp qua như vậy ánh mắt, hắn có điểm phát ngốc, Trương Chuẩn lại suy nghĩ cẩn thận vòng lấy cánh tay qua cổ hắn, tình ý nồng đượm đối mắt, thả xuống một cái hôn.
Một nụ hôn đơn giản, ngắn ngủi, hôn xong rồi liền rời đi, Trương Chuẩn ở khoảng cách cực gần chăm chú nhìn đôi mắt Chân Tâm, phảng phất muốn xác nhận chuyện mình làm, đối mặt người kia. Thực nhanh, nụ hôn thứ hai rơi xuống, lần này lớn mật rất nhiều, đầu lưỡi cọ qua hàm răng, liếm quanh vòm miệng, ở trên cánh môi Chân Tâm tham lam mà hút cái không ngừng, mũi nho nhỏ xương sụn ở Chân Tâm trên mặt lung tung mà cọ xát, so với kịch liệt tính ái, loại này dài dòng hôn môi giống như càng có thể biểu đạt hắn không dám nói ra ngoài miệng cảm tình.
Chân Tâm không thích loại hôn này, rõ ràng là trò chơi nhàm chán của học sinh trung học, anh lại không cách nào chống đỡ, trái tim đập nhanh như trống đánh, vụng về khẩn trương, đánh không ra một chuỗi đều đều nhịp, hai phổi làm việc hết công suất, nóng hầm hập khí thở ra đi, lại như thế nào cũng hút không trở lại, hoảng hốt hôn trong ảo giác.
Trương Chuẩn cảm thấy hắn hô hấp rối loạn, vì thế dừng lại, ôn nhu mà vuốt ve hắn lông mi cùng lọn tóc quăn, Chân Tâm chậm rãi mở mắt ra, mang theo ánh mắt hoảng loạn ẩn ướt, tiếp theo không biết là ai chủ động, bọn họ lại hôn và hôn. Chỉ là hôn, không có vuốt ve, không có khiêu khích, trán kề trán, ngón chân cuốn ngón chân.
“Goodbye my almost lover, goodbye my hopeless dream…,”di động Chân Tâm đột nhiên reo vang, hắn không thèm xem, trực tiếp tắt máy.
Nụ hôn này nối tiếp nụ hôn kia, nước miếng theo cằm chảy đến trên cổ, môi cọ xát đến cháy bỏng, vành tai trên khăn trải giường bị vải bông cọ sát đến đỏ bừng, Chân Tâm cảm thấy cả đời giống như liền phải như vậy đi qua, hắn thậm chí hoang đường mà tưởng, liền tính như vậy đi qua, cũng không đáng tiếc.
“Tới phòng của cậu?” Thiếu Oxy, hoặc là nụ hôn dài lúc sau mệt mỏi, Chân Tâm mơ mơ màng màng, Trương Chuẩn hỏi hắn.
Này cùng dự đoán không giống nhau, Chân Tâm nhéo mũi, Trương Chuẩn ở bên cạnh nhắc mặc quần, xoay người ngồi dậy, sau đó run rẩy giúp hắn mặc quần, hắn vui vẻ hồi tưởng mà bật cười, híp mắt hướng nhìn lên trên, Trương Chuẩn nghiêng đầu, đèn trần mờ nhạt xuyên ánh sáng đến đầu tóc hỗn loạn của anh, tốt đẹp đến có điểm quá phận.
“Chúng ta không phải ở trong phim, đây là sự
thật,” Chân Tâm dùng tay dây dưa những sợi tóc đó, lơ đãng nói ra lời trong
lòng: “Tôi thật lòng!”
Trương Chuẩn ngẩn phắt đầu lên, lôi kéo hắn
rời giường, mặc xong quần áo mở cửa, một trước một sau khẩn trương đi qua hành
lang, đi tới cửa thoát hiểm màu trắng ngà, Chân Tâm liền xoay người giữ chặt
tay Trương Chuẩn, bọn họ không nói lời nào, nhẹ nhàng mà chạy lên thang lầu, đến
của thoát hiểm tầng 38, mở cửa rồi nhanh chóng khép lại, hành lang vắng lặng
tiếng người, thế nhưng từ đằng xa đã thấy valy hành lý rất lớn.
Bọn họ không nghĩ nhiều, đôi bàn tay nắm chặt lấy nhau một đường đi tới, mau tới cửa, Chân Tâm mới phát hiện valy hành lý kia nằm ở trước cửa phòng mình. Cơ hồ chỉ trong tích tắc, hắn đột nhiên bỏ tay Trương Chuẩn ra, vừa quay đầu lại, bóng người đứng sau cây xanh quả nhiên đi ra, tiểu minh tinh, khuông mặt khả ái, lắc mái tóc dài, nhìn nhìn Trương Chuẩn, ôm ôm Chân Tâm làm nũng: “Honey, như thế nào không tiếp điện thoại của em!”
Chết nhá thầy Chân nháaaaaaaaaaaaaaaa
LikeLike