Nhập vai 25-2

Đèn đỏ sáng lên, Chân Tâm lập tức khôi phục trạng thái công tác: “Cô muốn nghe sự thật hay là giả?” Vui đùa làm cho không khí sôi động một chút, hỏi xong chính hắn cười rộ lên trước, dẫn tới nữ phóng viên giải trí đi theo hắn cũng cười: “Đương nhiên là sự thật!”

“Chúng tôi… có hôn môi, có ôm, cũng có âm yếm,” Chân Tâm biểu tình bướng bỉnh: “Giống như bao đôi tình nhân khác.”

“Kia sẽ xấu hổ sao?”

“Bắt đầu quay trước có nửa tháng ở chung,” hắn cố ý nói rất chậm, làm không khí thêm lôi cuốn: “Mỗi ngày cùng nhau ăn cùng nhau tắm…Cùng nhau ngủ.”

“Wow!” Nữ phóng viên giải trí biểu hiện sự hưng phấn: “Trước đây tôi nghe nói rất nhiều diễn viên nam diễn vai đồng tính đều có thể nhập diễn quá sâu. Thầy Chân có hay không lo lắng chuyện này?”


Chân Tâm nheo đôi mắt, ánh nhìn xuyên thấu qua lăng kính: “Sẽ không,” hắn cười chân thật: “Chúng tôi đều là diễn viên chuyên nghiệp, nắm chắc vai diễn của mình là tố chất cơ bản, không thể quay một bộ phim liền đem tính hướng sửa lại.”

“Vậy đối với thầy Trương Chuẩn, thầy đánh giá như thế nào?”

“Anh ấy…” Nghĩ đến Trương Chuẩn, hắn bỗng dưng có chút mất hồn mất vía, nhớ tới đôi mắt ươn ướt, đôi môi mỏng, tính tình hướng nội, còn có cùng bề ngoài không tương xứng quật cường: “Anh ấy thực…” Nhất thời không biết hình dung như thế nào, hắn khó được nghẹn lời: “Anh ấy chính là sẽ làm cô cảm thấy thoải mái, lúc ở bên cạnh anh ấy không có tí áp lực nào, tĩnh lặng như nước,” hắn bắt đầu đùa nghịch đồng hồ, có vẻ si mê: “Anh ấy có một loại lực hấp dẫn, đúng, làm cô trốn không thoát.”

Nói xong “Trốn không thoát” mấy chữ, hắn lập tức hối hận, phóng viên giải trí đối diện tựa hồ cũng phát hiện cái gì, kinh ngạc ngẩng nhìn từ kịch bản: “Thầy chỉ chính là…”

“Tôi chỉ chính là nhân vật trong phim của anh ấy,” Chân Tâm xảo diệu mà vòng trở về: “Tôi và anh ấy có cùng tâm lý đánh cờ, cùng tình yêu mà tới, đây là một bộ điện ảnh đáng giá để xem.”

“Vậy thì đối với một diễn viên hợp tác khác, như là Ngô Dung, thầy đánh giá như thế nào?”

“Anh ấy hả,” Chân Tâm cười sang sảng: “Là một diễn viên phi thường tốt, quan hệ của chúng tôi không tồi, còn cùng nhau uống rượu, ca hát…”

Hai người đang nói nửa chừng, đột nhiên cửa câu lạc bộ từ ngoài kéo ra, lập tức có nhân viên công tác tiến lên ngăn cản. Chân Tâm theo bản năng nhìn theo hướng đó, cánh cửa gỗ màu nâu trầm mở ra, ánh mặt trời chiếu vào, Trương Chuẩn mặc tây trang, cổ tay áo có thêu hình in chìm, áo sơmi ôm người đến gắt gao, cà vạt màu sắc trang nhã, đứng ngược sáng, mông lung như một giấc mộng.

Chân Tâm không thể tin được hai mắt của mình, hắn biết kia không phải Trương Chuẩn, mà là Cao Chuẩn, hắn vụng về mà nâng nâng mắt kính, lộ ra vẻ si mê lưu luyến biểu tình, có chút kích động, lại không tránh được thận trọng, phảng phất biến thành Phương Sí. May mắn phóng viên giải trí cùng camera cũng quay đầu nhìn bên kia, không ai chú ý thần thái biến hóa của hắn, nhưng máy quay phim vẫn chạy, bất quá đã quay đoạn tình cảm biểu lộ vượt rào này.

Hắn vội muốn đứng lên hướng qua bên ấy, rồi lại cố kỵ mà ngồi yên. Người trong đoàn phim đem Trương Chuẩn lại đây, dẫn anh chào hỏi mọi người. Trương Chuẩn nhợt nhạt cười, thời điểm cùng mỗi người bắt tay, đều lễ phép mà dò hỏi: “Xưng hô như thế nào?”

Anh xác thật giống như Chân Tâm nói, cảm giác rất thoải mái, rất trầm tĩnh, làm người khó có thể liên tưởng đến anh là xuất thân từ võ sư. Nữ phóng viên giải trí mặt hơi hơi đỏ, đây là tiểu minh tinh mà nàng không nhớ kỹ tên, đến khi bị anh hỏi đến họ gì, nàng e thẹn mà đáp: “Tôi họ Vương.”

Nàng chưa kịp chưa nói “Miễn Quý”, Trương Chuẩn vẫn là nghiêm túc chào hỏi: “Hạnh ngộ, Vương tiểu thư.”

Phỏng vấn qua nhiều minh tinh như vậy, chưa từng có người nào hỏi qua tên nàng, nàng chỉ là phóng viên giải trí, là microphone di động, nàng đột nhiên không biết làm như thế nào cho phải, ngây ngốc mà nhìn Trương Chuẩn. Nhìn anh đi đến trước mặt Chân Tâm, ánh mắt trốn tránh, gần như trúc trắc mà nói: “Tôi kết thúc bên kia rồi.” Có lẽ là xuất từ mẫn cảm của nữ nhân, nàng cảm thấy hắn giọng nói lộ ra một chút ngọt ngào: “Kết cục diễn ở gần đây, đạo diễn Trần để cho tôi tới tìm cậu, chút nữa cùng nhau qua đó.”

Rõ ràng chỉ cần gọi một cú điện thoại là giải quyết được chuyện này, nên Chân Tâm tự tiện đem lý do Trương Chuẩn muốn gặp hắn là lấy cớ. Hắn cơ hồ mà cười ngu, khóe miệng không khống chế được mà nhếch lên, dáng vẻ kia tựa như thiếu niên nhận được thư tình, làm người ta tưởng hắn bị ai đánh trên mặt một quyền. Nàng thấy phản ứng hóa học khá tốt giữa bọn họ, Chân Tâm giống như không phải là Chân Tâm, nàng đúng lúc mà nhắc nhở: “Thầy Chân, tiếp tục chứ?”

Chân Tâm nói tiếp tục, nhưng hắn rốt cuộc vô pháp tập trung lực chú ý, tầm mắt vẫn luôn hướng trên người Trương Chuẩn đang dạo bước bên quầy rượu. Nàng hỏi mấy vấn đề, hắn đều qua loa đáp, trong vòng mười phút kết thúc phỏng vấn. Một khi xong việc, hắn liền tháo mắt kính xuống, đi thẳng đến quầy rượu.

Trương Chuẩn đang theo dõi trận đấu bóng trên TV, phía sau cổ áo có thể nhìn thấy một loạt dấu hôn mới mẻ. Chân Tâm trong lòng lập tức hụt hẫng, từ tủ cao cầm ly nước qua cho anh: “Này uống một chút,” sau đó dán qua hỏi: “Hắn đi rồi?”

Trương Chuẩn biết hắn hỏi chính là ai, nhưng là không muốn đáp, giống như đáp, liền bại lộ bí mật gì đó, rũ mặt không nói lời nào, Chân Tâm vì thế đến càng gần: “Buổi tối anh đi chỗ đó?”

“Tôi… Buổi tối có việc.” Trương Chuẩn đem ly nước bỏ xuống, xoay người.

Chân Tâm đuổi theo hỏi: “Chuyện gì?”

Trương Chuẩn nhìn hắn: “Bên này kết thúc, chúng ta cùng đi qua đó.”

Chân Tâm bắt lấy cánh tay anh: “Buổi tối, chờ tôi.”

Nữ phóng viên giải trí xa xa nhìn bọn họ xầm xì nói nhỏ, sau lưng nhiếp ảnh gia cùng trợ lý thu hồi thiết bị nghị luận: “Xem hai người bọn họ như vậy, khẳng định là có chuyện.”

“Đừng có nói bậy,” nàng cãi với bọn họ: “Hai người chỉ là đóng chung bộ phim thôi.”

“Vừa rồi Chân Tâm như thế nào làm khó cô, quên rồi sao?” Bọn họ nói nàng: “Lại nói hai người bọn họ vậy, tình chàng ý thiếp, nhìn xem, xem ánh mắt kia, đều mang tình ái!”

Chân Tâm mới không để bụng chính mình ở trong mắt người khác là bộ dáng gì. Đổi xong trang phục, thu thập nhanh chóng. Không thể lên xe F42 về khách sạn vì đã đưa Ngô Dung đi, đoàn phim phái xe mới, hắn không muốn ngồi, muốn cùng Trương Chuẩn cùng nhau đi bộ đến địa điểm quay phim. Trương Chuẩn có thể đi bộ, nhưng hắn không được. Gương mặt của hắn giá trị xa xỉ, dùng công ty quản lý nói, “Cần thiết bảo trì an toàn khoảng cách với công chúng”.

Cuối cùng Trương Chuẩn không có biện pháp phải lên xe, cùng hắn song song ngồi vào ghế sau. Lúc mới vừa ngồi xuống, hai người vẫn là quy củ. Chờ xe khởi động, Chân Tâm liền móc di động ra: “Cậu xem cái này.” Hắn dịch sát bên Trương Chuẩn, thẳng đến khi đùi hắn dán bên đùi Trương Chuẩn.

Trương Chuẩn cho rằng hắn thực sự có chuyện hay cho mình xem, xoay đầu qua kết quả màn hình là một màu đen, anh mới vừa “Di” một tiếng, tay đặt ở trên đùi đã bị Chân Tâm trộm bắt được.

Trương Chuẩn phản ứng đầu tiên là nhìn tài xế, thấy tài xế nhìn đường phía trước, anh nhẹ nhàng thở ra, buông lỏng thân người, mặt thoắt đỏ. Chân Tâm còn không ngoan ngoãn nắm tay, hắn giơ di động, không biết xấu hổ hỏi: “Có muốn không?”

Trương Chuẩn trừng hắn, khóe mắt ửng hồng, Chân Tâm không thuận theo không buông tha: “Có hay không?”

“Có… muốn.” Trương Chuẩn cắn răng, thanh âm từ chỗ sâu trong yết hầu phát ra. Chân Tâm vừa lòng mà dùng ngón cái cọ cọ lòng bàn tay anh, mười ngón tay lồng vào nhau, nhão dính dính mà nắm chặt.

Địa điểm quay phim xác thật không xa, qua hai con phố nhỏ là tới. Mặt tiền đã bố trí, trên cửa tạm thời treo một khối thẻ bài kim loại, mạ vàng hai chữ “Hắc trì”. Ở cửa, nhân viên đoàn phim đang hướng dẫn nhóm diễn viên phụ. Trợ lý đoàn phim dẫn hai người bọn họ hướng vào trong tiệm. Trần Chính Sâm ở phía sau monitor, ra lệnh cho người thanh niên trẻ tuổi cao ráo diễn. Nam diễn viên thật xinh đẹp, mặc trang phục đen kiểu Latin, hoá trang hướng cổ hắn xịt phun sương, chế tạo mồ hôi hiệu quả. Chân Tâm thuận miệng hỏi Đoan Chính: “Là sinh viên Học Viện Điện Ảnh?”

“Không phải,” chuyên viên trang điểm đang tạo hình cho hắn tiếp lời, thấp giọng nói: “Diễn viên vô danh, gay chân chính, nghe nói rất có danh tiếng ở vùng này.”

Chân Tâm không để tâm, chuẩn bị tốt liền cùng Trương Chuẩn vào chỗ.

Đây là cảnh quay sân khấu, một lần là qua, đã muốn kết thúc công việc, thế mà Trần Chính Sâm lại nói muốn quay đoạn Chân Tâm đánh nhau. Trương Chuẩn đi nghỉ ngơi. Chân Tâm cùng diễn viên nam đẹp trai kia cùng nhau dựa vào lan can chờ nhân viên công tác an bài hiện trường.

“Tôi rất thích anh,” tiểu diễn viên lớn mật cùng hắn nói chuyện: “Tôi là Tommy.”

Chân Tâm không nhúc nhích, liếc nhìn hắn một cái: “Có dám hay không nói tên thật.”

Đây là cố tình gây sự. Tommy lại không tức giận, cười cười: “Đối với bên kia liếc mắt đưa tình, đối với tôi liền lạnh như băng sương?” Vừa nói hắn hất cằm chỉ ghế  đối diện Trương Chuẩn: “Ngủ qua chưa?”

Chân Tâm không biểu hiện ra mặt nhưng ngữ khí nghe được không vui: “Cậu có ý gì?”

“Có cái gì nói cái đó, nhìn ánh mắt của hai người kìa, bùm bùm, đồ ngốc cũng nhìn ra,” tiểu diễn viên thường ngày quen ngạo mạn, hoàn toàn không biết thu liễm: “Anh xem tôi thế nào?”

“Tôi không ở trong giới các người.”

Tiểu diễn viên hừ hắn một tiếng: “Vậy sao, người kia thật là đẹp, nhìn là muốn chịch.”

Chân Tâm hung hăng trừng mắt hắn, rõ ràng nhịn không được tức giận. Hắn còn đang nói: “Anh ta gọi là loại này ‘ khuê tú ’, không chịch thì thật là vô ích, bị anh ta chịch còn thích hơn.”

Chân Tâm nắm chặt ngón tay, lắc lắc cổ tay, tiểu diễn viên cảnh giác liếc mắt nhìn hắn: “Như thế nào, nói anh không phục, muốn động thủ? Đại minh tinh, tôi không tin anh dám…”

Chân Tâm một quyền đánh lên mặt hắn, tiểu diễn viên không phòng vệ bị đánh trúng mặt, lập tức chửi bậy. Liền nghe Trần Chính Sâm hoang mang rối loạn mà kêu: “Mau! Máy quay vào chỗ, Action!”

Advertisement

One thought on “Nhập vai 25-2

  1. Cô ơi tôi góp ý xíu nha, cô thay từ “nàng” bằng “cô” sẽ hay hơn ấy, một vài chỗ có vẻ hơi dính QT, như đoạn “Hạnh ngộ” có thể thay bằng “Hân hạnh được gặp mặt/ làm quen” nghe hay và thuần việt hơn, như “một khối thẻ bài kim loại” bằng “một tấm kim loại”, “vô pháp” -> “không thể”

    Liked by 1 person

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s