Nhập vai 25-1

Sáng sớm, Chân Tâm nhận được thông báo của đoàn phim, muốn hắn đến một câu lạc bộ rượu tư nhân trên đường Hoài Hải tiếp nhận phỏng vấn. Hôm nay vốn dĩ không có cảnh hắn diễn, nhưng hắn cũng không muốn đi, năn nỉ Trần Chính Sâm: “Sao đột nhiên nhận phỏng vấn chứ?”

Trần Chính Sâm sốt ruột đi ăn cơm, hấp tấp đi đằng trước: “Phỏng vấn đột xuất,” hắn quay đầu lại chỉ vào Chân Tâm: “Nhớ kỹ, đừng nói linh tinh.”
Lăn lộn giới giải trí nhiều năm như vậy, điều gì cần hay không cần nói Chân Tâm đã biết, tâm trạng không vui, hắn hỏi: “Hôm nay, vẫn là cảnh trên giường kia?”

Trần Chính Sâm bước nhanh đi xa: “Người khác diễn không cần nghĩ, nghĩ tới buổi phỏng vấn của cậu đi!”

Chân Tâm lười trả lời ông, xoay bước hướng trái ngược, mới vừa đi hai bước, phụ cần gọi điện thoại tới: “Thầy Chân, đã ăn cơm xong chưa, xe ở dưới lầu, số đuôi là F42.”

Tắt điện thoại, hắn nhỏ giọng chửi mẹ nó, ngoan ngoãn đi thang máy xuống lầu, vừa lên xe liền nghe phụ cần cùng lái xe đang nói chuyện về Ngô Dung, hắn mày vừa động: “Ngô Dung làm sao vậy?”

Hai người pha trò: “Không có gì, chuyện phiếm thôi mà.”

“Đúng rồi,” xe khởi động, Chân Tâm duỗi eo, giãn chân dựa trên ghế sau: “Hắn có phải hay không sắp đi?”

“Chiều nay,” tài xế đánh tay lái: “Tôi đưa đi.”

Chạy xe hơn nửa giờ mới đến đường Hoài Hải, một đường không có sự cố, phụ cần cùng lái xe đưa Chân Tâm đi vào. Nhiếp ảnh gia và trợ lý hình ảnh đã chờ sẵn, hai bên nhanh chóng bàn bạc. Người phụ trách bên tạp chí là một phóng viên nữ, trẻ tuổi, lễ phép cùng Chân Tâm bắt tay, trực tiếp tiến vào chủ đề: “Thầy Chân, buổi chụp hình hôm nay sẽ quay quanh đề tài đồng tính, có điểm cấm kỵ, phục trang xa hoa mà sa sút, thầy xem có yêu cầu gì muốn bổ sung?”

Chân Tâm luôn luôn phối hợp, thoải mái mà nói không có. Đối phương yêu cầu xa hoa, lãng phí, suy sút, quả nhiên không giả. Chân Tâm từ phòng tạo hình ra ngoài, thời điểm ngồi ở trước màn ảnh, quả thực là hậu hiện đại bản “Bill Gates”. Áo sơ mi trắng, quần tây đen, tóc được làm xoăn, rối loạn lung tung. Trên mặt Chân Tâm mang cặp mắt kính không tròng, gọng vàng. Ánh đèn lóe sáng, có chút huyễn hoặc. Nữ phóng viên giải trí cầm microphone ngồi đối diện hắn, điều chỉnh tiêu điểm màn ảnh: “Xin chào thầy Chân.” Nàng ngồi một bên máy quay chào hỏi: “Đã lâu không gặp, thầy càng ngày càng đẹp trai.”


Chân Tâm khách sáo diễn trò: “Quá khen, quá khen, xin cảm ơn.”

“Thầy diễn phim này, tên tạm là 《Nhập Vai 》đúng không, theo tôi được biết thì đang khẩn trương quay, nghe nói đề tài không được phổ biến?”

Có thể là do tạo hình, Chân Tâm nói chuyện cũng có chút xa hoa lãng phí suy sút cảm giác: “Khác người sao, tôi chỉ cảm thấy là một bộ phim điện ảnh đáng tham khảo, nếu nói là không phổ biến, khả năng đề tài tương đối mẫn cảm, là về đồng tính nam.”

“Cụ thể câu chuyện thế nào có thể để lộ một chút cho chúng tôi không?”

“Trước mắt còn đang quay,” hắn dùng ngón tay thon dài xoa xoa huyệt Thái Dương: “Mong mọi người đón xem.”

“Tôi nghe nói bộ này được nhiều người quan tâm, thầy có thể chia sẻ những điều đặc biệt trong lúc quay phim này?”

Chân Tâm buông ngón tay, không tự giác mà cười: “Tin tức của cô thật nhanh nhạy.” Hắn khẽ liếm môi, dùng một loại ngụy trang ra vẻ ngượng ngùng: “Tin đồn cũng không ít, đương nhiên chúng tôi phải giữ bí mật, đạo diễn nói hậu kỳ cũng sẽ dùng thế thân, nhưng vẫn là  khiêu chiến kỹ thuật diễn, bao gồm đối diễn với bạn diễn .”

“Nhắc tới bạn diễn,” nàng vội vàng tìm kiếm kịch bản: “Lần này cùng thầy hợp tác diễn viên là…”

Nàng vẫn luôn tìm kiếm, nhưng chính là không kiếm được tên kia, Chân Tâm ngoài dự kiến của mọi người mà phát hỏa: “Trương Chuẩn,” hắn chỉ vào camera, ý tứ là làm máy móc dừng lại: “Các người tới phỏng vấn, vậy mà diễn viên chính tên cũng không biết?”

Đây là chất vấn. Nữ phóng viên giải trí rất khó hiểu, nàng xác thật không chú ý tên các diễn viên chính khác, bởi vì nàng cảm thấy không có minh tinh nào sẽ vì một diễn viên khác không nổi tiếng bằng mà chú ý, mặt đỏ tai hồng, nàng giận dỗi mà nói: “Xin lỗi, là thầy Trương Chuẩn, tôi chưa có cơ hội phỏng vấn thầy ấy, nên không nhớ tên.”

Chân Tâm nhướng mày: “Lúc này cô nên nhớ kĩ.”

Nàng đối mắt với hắn, trước khi dời đi đôi mắt, ý bảo nhiếp ảnh gia khởi động máy: “Thưa thầy Chân, thầy có thể kể diễn cảnh tình dục với thầy Trương Chuẩn không?”


Góc editor: ở nhà cả ngày xem Criminal Minds đến nỗi bị ám ảnh. Thật là đáng sợ!

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s